Jack lồm cồm bò dậy sau khi cơn đau qua đi.
Hắn kinh hãi nhìn cả một vùng trước bặt đã biến thành đổ nát tan hoang. Cấp độ dị năng của mấy dị nhân này cũng quá kinh khủng rồi!
Hắn thấy Lạc Hà Tiên Tử nằm bất động, còn có 2 cái xác bị chém đôi. Liền chạy lại xem xét.
— Nàng ta còn thở!
Jack không vội bỏ đi, hắn kiểm tra 2 người đàn ông bị chém. Ngoại trừ 2 thanh đao, trên người họ chỉ có mấy cái bình sứ, 2 quyển sách giống nhau, và mấy cục đá kì lạ.
— nhất kình đao pháp sao?
Jack bỏ hết vào túi vải bên hông, bế Lạc Hà Tiên Tử rời khỏi nơi này tìm nơi cứu nàng.
Jack được Mạc Tư Yến dạy chữ, đồng thời cũng dạy y thuật. Nàng vốn là y sư của trấn. Trong lúc vào rừng hái thảo dược, mới tình cờ gặp Jack.
Jack đặt Lạc Hà Tiên Tử xuống, gỡ khăn che mặt của nàng, lau vết máu trên mặt. Lộ ra gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ tựa như tiên nữ! Nàng có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, khó có bít nào tả xiết! Hắn lắc nhẹ đầu, thoát khỏi vẻ mặt ngây dại, bắt mạch cho nàng.
— Chỉ là hao tổn quá độ. Chỉ cần nghỉ ngơi là khôi phục. Còn nội thương trong người rất kì lạ. Ta không hiểu thấu, nên không thể trị được!
Jack đốt một đống lửa và đắp cho nàng chiếc áo khoác của hắn để giữ ấm.
Rồi hắn quay sang nghiên cứu mấy đồ nhặt được trên người 2 kẻ bị giết kia.
— bình sứ này chứa một loại thuốc kì lạ, mùi thật là thơm. Nhìn rất giống đan dược của y học phương đông ở thế giới kia. Còn cái Nhất Kình Đao Pháp này lại tương tự một loại bí kíp sử dụng Đao.
Jack đã đọc thông kí tự của thế giới này, liền giở quyển sách ra đọc. Bên trong có hình minh hoạ và các chú giải liên quan với việc phối hợp hô hấp và kinh mạch.
Jack đã học y thuật, nên kinh lạc và huyệt đạo đều đã quen thuộc. Vì vậy đọc bí kíp này cũng hiểu một hai.
— Thì ra bọn họ sử dụng không phải là dị năng! Không ngờ chỉ cần luyện tập theo quyển sách này, tới sau cùng, lại có thể chém ra luồng sức mạnh, giống hệt dị nhân ở thế giới kia!
Lúc này trời đã gần sáng, Lạc Hà Tiên Tử ho nhẹ một tiếng rồi tỉnh lại. Sau khi ngủ một giấc, nàng đã khôi phục không ít.
Vừa tỉnh, nàng liền bật dậy, cảnh giác nhìn Jack, đồng thời lấy trong áo ra một bình sứ, dốc ra một viên đan dược cho vào miệng.
— Ngươi là ai? Sao lén lút theo dõi ta?
— Cô nương hiểu lầm! Tại hạ là bổ khoái Tịnh Hương Thành, đang trên đường đi làm nhiệm vụ. Tình cờ nghe tiếng đánh nhau nên đến xem. Không ngờ gặp phải cô nương. Tại hạ không có ý xấu!
Jack vẫn còn giữ lệnh bài bổ khoái, nên lấy ra để Lạc Hà Tiên Tử an tâm.
Lạc Hà Tiên Tử tuy xa rời chốn phàm tục nhưng nàng cũng biết bổ đầu là những người thực thi pháp luật của nha phủ. Nàng thấy mình ngoại trừ mạng che mặt bị gỡ ra, thì quần áo và mọi thứ khác vẫn còn nguyên vẹn.
Nàng ngồi xuống xếp bằng vận công tiêu hoá dược lực và khôi phục nguyên khí.
Jack ngạc nhiên, cơ thể Lạc Hà Tiên Tử phát sáng nhè nhẹ. Trong thiên địa có những đốm sáng li ti từ từ hướng thân thể nàng hội tụ. Thật là thần kì!
Lúc này Jack đã biết nàng không phải dị nhân gì cả. Những năng lực mà nàng sử dụng khi chiến đấu đều do luyện tập mà ra. Nó cũng giống như Nhất Kình Đao Pháp vậy.
Jack không làm phiền Lạc Hà Tiên Tử. Hắn nghiên cứu 2 cây đao kia. Không biết chúng được làm từ kim loại nào, nhưng rõ ràng là nặng hơn đao bình thường với cùng kích cỡ.
Lạc Hà Tiên Tử đã khôi phục hoàn toàn, nàng mở mắt, nói
— đa tạ.
Vừa nói xong, dưới chân Lạc Hà Tiên Tử liền xuất hiện một thanh kiếm ánh sáng, vút một cái, nó đã chở nàng bay đi!
— Ô!
Jack lại kinh ngạc há hốc mồm! Mãi một lúc sau hắn mới ngậm được miệng trở lại.
— Xem ra thế giới này không đơn giản như những gì ta đã thấy trong mấy năm qua!
Jack cầm đao chém xuống. Tảng đá lớn bên cạnh liền bị bổ đôi!
— Thật là sắc bén và cứng cáp! Đao thường không thể nào làm được như vậy!
Jack vuốt bàn tay lên thân thanh đao, từ từ xuất hiện những đốm sáng trên thanh đao. Chúng bay đến và thấm vào tay Jack. Sau một lúc, thanh đao liền biến thành bột mịn và rơi xuống đất.
— Ồ, tinh hoa kim loại thật đậm đặc! Chất lượng cũng hơn hẳn bình thường! Dị năng của ta lại có xu hướng tăng cường!
Jack có dị năng kim loại hoá, biến máu thịt xương cốt thân thể thành kim loại. Vì vậy trong khi biến thân, hắn có trạng thái mình đồng da sắt. Do đó đao kiếm của thổ phỉ, hay đao khí của Nhất kình đao pháp cũng không thể tổn thương đến hắn!
Dị năng này có thể thôn phệ kim loại, tích trữ trong thân thể. Mỗi khi bị thương dưới dạng kim loại hoá, sẽ tiêu hao các tinh hoa kim loại này để tái tạo.
— Giữ lại thanh đao này để sử dụng! Hai thanh dao găm của ta không thể sắc bén bằng.
Những ngày sau đó, Jack vừa di chuyển vừa luyện thử Nhất Kình Đao Pháp.
Hắn khá là có năng khiếu trong việc lĩnh ngộ, vì vậy chỉ một thời gian ngắn đã có thể sử dụng thành thạo những chiêu thức trong bộ đao pháp này.
— uy lực thật mạnh! Có thanh đao và đao pháp này, ta có thể dễ dàng chặt đứt thân cây cổ thụ 2 người ôm. Nhưng tại sao bọn họ có thể chém ra đao khí còn ta thì làm kiểu gì cũng không được? Chẳng lẽ do thời gian luyện tập của ta vẫn chưa đủ lâu? Có thể, võ thuật phương đông ở thế giới kia đúng là cần thời gian thẩm thấu!
Cuối cùng trước mặt Jack đã hiện ra bóng dáng toà thành lớn nhất Yên quốc, chính là Kinh Thành, Yên Long Thành.
Từ rất xa Jack đã thấy được toà thành đồ sộ, được vây quanh bởi tường cao hào sâu.
— Tư Yến, chúng ta đã có dự định tới nơi này sinh sống, rốt cuộc ta đã đến đây rồi, mà muội lại không ở bên cạnh!
Jack thở dài. Hắn ân hận. Ân hận vì không quyết đoán tiêu diệt đám thổ phỉ ngay từ đầu. Mới khiến chúng có cơ hội trả thù lên thân nhân của hắn!
— nhân từ với kẻ ác, chính là gián tiếp gây tổn thương tới mình và những người vô tội!
Đó là bài học xương máu mà Jack rút ra từ khi tới thế giới này !
Jack cưỡi ngựa vào thành. Bên trong thành cực kì rộng, con đường 4 làn, ngựa xe tấp nập.
Hai bên đường nườm nượp người đi lại với vô số hàng quán. Khiến Jack liên tưởng tới một khu đô thị sầm uất của thành phố Thượng Hải.
Jack được một phen mở rộng tầm mắt. Bởi vì ở đây, không chỉ có người cưỡi ngựa! Có người cưỡi sói, có người cưỡi hổ…
Cũng không thể trách Jack thiếu hiểu biết!
Tính ra Tịnh Hương Thành cách Yên Long Thành tới gần 10 ngàn dặm. Quy mô Tịnh Hương Thành chưa bằng 1/100 nơi này. Đương nhiên nếu so sánh, Tịnh Hương Thành không khác nào một vùng quê lạc hậu!
Chi tiêu ở đây cũng rất đắt đỏ. Jack ghé một tửu lâu ăn bữa trưa, không ngờ lúc thanh toán, tổng cộng 113 lượng bạc. Nó tương đương số tiền 1 gia đình năm miệng ăn tiêu sài trong 1 năm ở Tịnh Hương Thành!
Cũng may trước lúc rời đi, Jack đã vơ vét 1 lượng lớn tiền bạc của bọn thổ phỉ, không thì đúng là phải bán mình trả tiền ăn rồi!
Jack cưỡi ngựa muốn tham quan Yên Long Thành, nhưng mà đi từ sáng đến tối mà vẫn chưa đi hết một nửa nơi này!
Cuối cùng Jack mua một căn nhà nhỏ ở phía thành Tây, mang mấy túi lớn đựng vàng cướp được của thổ phỉ vào nhà.
Jack định sẽ ở lại Yên Long Thành một thời gian. Hắn muốn thực hiện mong ước của Mạc Tư Yến. Chính là ở kinh thành mở một phòng mạch nhỏ, chữa bệnh cho người nghèo. Nàng là một người rất lương thiện.
Jack thu dọn, biến căn nhà nhỏ thành nơi có thể khám bệnh.
Trước cửa nhà treo tấm biển nhỏ “Yến Tư Trai”.
Jack đi dạo một vòng các dược điếm, đặt mua một lượng lớn các loại thảo dược trang bị cho Yến Tư Trai.
Lượng tài phú lấy được từ chỗ thổ phỉ, đủ cho Jack duy trì Yến Tư Trai chữa bệnh miễn phí hai, ba năm.
Kinh Thành rất phồn vinh, nhưng không phải ai ai cũng giàu có. Mà ngược lại, ở đây phân cấp giầu nghèo lại càng rõ ràng. Tầng lớp nghèo khổ thực ra lại là số đông!
Đối với bọn họ, một khi bị bệnh, hoặc là cúng thần linh mong tự khỏi, hoặc là chờ chết!
Yến Tư Trai mở ra, hoạt động khám bệnh miễn phí, thu hút rất nhiều bệnh nhân tới khám.
Nhiều căn bệnh hắn cũng không hiểu rõ. Vì vậy hắn vừa chữa bệnh, vừa nghiên cứu thêm các loại sách y học. Nhờ vậy y thuật của Jack cũng càng lúc càng tăng.
Nhưng Jack vẫn không quên luyện tập Nhất Kình Đao Pháp mỗi ngày. Kĩ năng dùng Đao của hắn cũng tăng mạnh, chỉ là hắn vẫn chưa hiểu làm sao để phóng ra được đao khí như mấy người kia.
Một năm trôi qua, danh tiếng Yến Tư Trai lan xa. Ngay cả người có tiền cũng tìm tới đây trị bệnh.
Nhưng chính như vậy, Yến Tư Trai đã vô tình đụng chạm tới lợi ích của một tầng lớp y sư trong kinh thành.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire