Long chào từ biệt Tôn Ngộ Không. Nhảy lên Cân đẩu vân bay đi.
Hắn học rất giỏi Thất Thập nhị biến, nhưng Cân đẩu vân lại rất tệ.
Gọi ra được 1 đám mây để cưỡi bay đi là rất giỏi rồi! Làm gì có chuyện nhún một cái bay 1 vạn 8000 dặm như con khỉ kia!
Tiểu Long vận pháp lực, tốc độ cân đẩu vân tối đa của hắn lên được khoảng 500km/h
— đỡ hơn là đi bộ! Mà tốc độ này cũng ổn mà!
Tiểu Long tự an ủi bản thân.
Hắn từng hỏi Tôn Ngộ Không, hắn có thể lên Thiên Đình được không?
Ngộ Không chỉ cười, nói “mơ đi!”
Lúc đó hắn không hiểu lắm, nhưng giờ thì đã rõ, Cân đẩu vân tốc độ này, không thể tạo ra vết nứt không gian nối tới Nam Thiên Môn!
Tiểu Long bay thẳng về phía Đông, hướng đi của hắn là tới Tà Nguyệt Tam Tinh Động, Linh Đài Phương Thốn Sơn, Tây Ngưu Hạ Châu.
Tiểu Long dựa theo trí nhớ của Tôn Ngộ Hông chỉ dẫn mà tìm đường.
Nhưng mà đến nơi, rõ ràng cái gì cũng không thấy. Chỉ là một vùng núi non xanh ngát. Cứ như tất cả đã bốc hơi toàn bộ, hoặc hoàn toàn chưa từng tồn tại Đạo quán nào ở đây cả!
— đúng rồi! Chả phải sau này khi sư phụ tìm về đây, cũng không gặp được bất cứ thứ gì đó sao! Thì ra Bồ Đề Tổ Sư đã sớm rời cả Đạo quán đi nơi khác từ sớm như vậy!
Tiểu Long kiếp trước đã đọc mấy lần bộ Tây Du Ký.
Khi trọng sinh, hắn không tin tưởng mọi việc sẽ diễn ra đúng như trong sách. Nhưng hiện nay xem ra, chuyện này có vẻ đúng như nguyên bản!
— có nên đi Côn Lôn Sơn hoặc Vạn Thọ Sơn cầu đạo không đây! Vạn Thọ Sơn có Nhân Sâm Quả Thụ, đến đó bái sư, dù học không thành tài, nhưng nếu ăn được 1 quả Nhân Sâm, vậy cũng sẽ có thêm cả ngàn năm thọ nguyên! Vả lại như thế sau này ắt sẽ gặp lại sư phụ khỉ, có thể giúp sư phụ qua ải đó dễ dàng hơn!
Nghĩ vậy, Tiểu Long đảo Cân đẩu Vân bay về phía Bắc Câu Lô Châu.
Khoảng cách từ đây tới Vạn Thọ Sơn không dưới 4000 dặm.
Tính toán, Tiểu Long phải bay cả chục giờ!
Hắn nghĩ bản thân không vội cầu đạo, lại muốn tham quan du lịch nhìn ngắm nhân sinh thế giới mới này.
Nên Tiểu Long giảm tốc độ xuống vài chục km/h. Thi thoảng gặp các thành trấn, đều dừng lại che giấu pháp lực, vào thành thăm quan.
Lúc này lãnh thổ phân chia cát cứ bởi các quốc gia nhỏ bé. Đều là chư hầu của đại quốc Trung Hoa cổ đại thuộc về thời nhà Tuỳ.
Gần như mỗi thành thị lớn, cũng đều là kinh đô và là lãnh địa của một tiểu quốc.
Tiểu Long hiện đang ở Lạc Hà Thành, kinh đô của Lạc Hà tiểu quốc.
Lạc Hà Tiểu quốc này khá là phồn vinh. Lạc Hà Thành nội rộng lớn với những căn nhà bằng gỗ hai tầng hoặc ba tầng vững trãi.
Ngoài thành bạt ngàn đồng ruộng, hoặc trại nuôi gia súc đông đúc.
Quân đội liên tục tuần tra khắp lãnh địa, nhằm duy trì an ninh trật tự và bảo vệ người dân.
Những tiểu quốc trù phú, rất dễ trở thành mục tiêu cho các toán thổ phỉ tới cướp bóc.
Vì vậy quốc vương sẽ không hà tiện, bỏ một phần lớn tiền thuế, duy trù một lực lượng quân đội tương đối cho vương quốc của mình.
Lạc Hà Thành quy mô lớn, quân đội lên tới hơn 1 vạn.
Tiểu Long vào thành cũng lúc ban trưa. Hắn tìm một tửu lâu và chọn món.
Từ khi trọng sinh tới giờ mới đi ăn nhà hàng.
Thân xác này là một cô nhi. Đi chăn trâu thuê cho chủ đất. Lúc đó Trâu bị sét đánh chết. Hắn thì trọng sinh, thân thể không trầy xước! Chắc chắn chủ đất sẽ không tin hắn!
Vì vậy sau khi bái Tôn Ngộ Không làm sư, Tiểu Long dựng lều ở lại ngay cạnh đó đến giờ.
Cũng vì ở cạnh con khỉ, nên Tiểu Long toàn là ăn hoa quả qua bữa.
Nay hắn vào quán, gọi liền mấy món, thịt cá đầy bàn, khiến những thực khách khác cũng phải trong mắt kinh ngạc!
Ăn được nửa bữa, Tiểu Long mới nhớ ra vấn đề cơ bản, hắn không có tiền!
Thời đại này tiền tệ cũng đã thống nhất trên cả lãnh thổ Trung Hoa, nhưng đa số vẫn thích tiêu trực tiếp bằng những mẩu bạc vụn hoặc vàng nguyên khối.
Tiểu Long có thể dùng phép thuật hoá ra vàng bạc, nhưng chỉ cần hắn rời xa vài dặm, phép thuật sẽ hết hiệu lực.
Như thế hắn cũng cảm thấy có lỗi với chủ quán. Mở cửa kinh doanh chỉ mong kiếm miếng ăn mà thôi!
Đang lúc Tiểu Long không biết phải đối phó thế nào, chợt có tiếng tù và nổi lên từng hồi theo nhịp điệu nào đó.
Mọi người đều dừng việc đang làm , chăm chú lắng nghe!
— Mau đóng cửa!
Chủ quán bỗng hét lên với những bồi bàn.
Thực khách cũng lục tục đứng dậy bỏ chạy, chủ quán không còn lòng dạ nào đòi tiền nữa cả, cùng với nhân viên chạy đi đóng các cửa sổ.
— khách quan, mời người mau rời đi! Chúng tôi phải đóng cửa ngay!
— ơ, xảy ra chuyện gì vậy? Ta còn chưa trả tiền!
— ôi khách quan! Không cần! Không có thời gian đâu! Mau tìn chỗ trốn đi! Hồi tù và này thông báo thổ phỉ rất đông! Binh lính cũng chỉ rút về bảo vệ hoàng cung thôi!
Tiểu Long chợt hiểu ra. Thì ra là có thổ phỉ tấn công Lạc Hà Thành cướp bóc.
Không làm khó lão bản, Tiểu Long đứng dậy, đi ra khỏi tửu quán.
Khắp các con phố, người người xô lấn nhau mà chạy.
— Hẳn là tới lân cận hoàng cung!
Nhìn đám dân chạy loạn, Tiểu Long biết nơi họ tới. Ở đó quân đội có thể bảo vệ cho họ.
Lần này thổ phỉ đến rất đông. Binh lính tự thấy khó chống lại, nên co về phòng thủ.
Bỏ mặc vùng ngoại vi Lạc Hà thành cho thổ phỉ mặc sức cướp bóc.
Những thổ phỉ này thật sự rất ác. Bọn họ không chỉ vơ vét của cải, lương thực, gia súc.
Nam thì bị giết. Nữ thì bị hiếp. Có chút nhan sắc, thậm chí bị bắt về trại làm nô lệ tình dục một thời gian mới giết!
— chỉ khổ những người dân thường!
Tiểu Long nhìn tình cảnh Lạc Hà Thành không khỏi cảm thán.
Một thổ phỉ cưỡi ngựa chạy ngang, thấy Tiểu Long ngẩn người, vung đại đao muốn chém đôi người hắn.
Đáng tiếc phàm nhân vẫn là phàm nhân. Tiểu Long dù tu vi thấp, nhưng vẫn là một Nhân Tiên. Lại tinh thông Thất thập nhị biến Địa Sát, trong mắt hắn, vài vạn tên thổ phỉ cũng không đáng là gì!
Tiểu Long vươn 2 ngón tay kẹp lưỡi đao chém xuống, liếc mắt một cái, tên thổ phỉ đã hồn lìa khỏi xác!
Tiểu Long tạm thời không muốn để lộ thần thông và phép thuật.
Nên hắn cầm luôn thanh đại đao đó, một đường đi tới. Một đao chém một mạng.
Sống 2 kiếp, đây là lần đầu tiên hắn giết người. Không ngờ lại một lúc giết nhiều như vậy!
Máu tươi văng khắp nơi, nhưng không giọt nào dính lên áo Tiểu Long. Quanh thân hắn có một khí tràng pháp lực, ngăn những giọt máu bắn tới.
Những tên thổ phỉ đang giết người, đốt nhà, hãm hiếp phụ nữ đều dừng hành động nhìn Tiểu Long.
Hắn đơn giản bước tới, mà sát khí toả ra khiến bọn chúng run sợ!
— chúng ta đông vậy, chả lẽ sợ mình nó! Anh em lên!
Tên thổ phỉ đầu lĩnh hét lớn, nhưng chân thì lui lại.
Sau khi giết hàng ngàn tên thổ phỉ, đã doạ bọn chúng khiếp vía, bỏ chạy tán loạn.
Dù vậy Tiểu Long nhìn quanh, vẫn thấy vô số xác người vô tội, vô số nhà bị cháy, vô số nữ nhân trần truồng bị hãm hiếp đến chết hoặc chỉ còn thoi thóp!
Thế nhân này, độc ác với nhân loại nhất, không phải yêu quái, mà chính là nhân loại!
Tiểu Long thét lớn, lướt đi đi gió, chém giết thêm hàng ngàn tên thổ phỉ nữa mới dừng tay.
Trời lúc này đã tối, các căn nhà bị cháy cũng đã tắt lửa.
Quân đội thám thính của Lạc Hà Thành kinh ngạc nhìn xác người ngổn ngang, trong đó phần lớn là thổ phỉ mà kinh ngạc.
Tiểu Long trở thành anh hùng của Lạc Hà Tiểu Quốc, được đích thân quốc vương mời vào cung tiếp đón.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire