Thế giới này còn vô vàn bí ẩn mà nhân loại chưa thể khám phá ra! Những chuyện tưởng như chỉ có trong tiểu thuyết, lại có thể xảy ra với ai đó.
Tiểu Long dựa lưng vào vách đá trầm ngâm suy nghĩ về những điều đã xảy ra trong cuộc đời mình.
— này nhóc, ngươi lại nghĩ gì mà trầm tư thế?
Bên cạnh hắn là một cái đầu đầy lông lá, nhô ra khỏi vách đá, tròn mắt hỏi.
Tiểu Long nhìn lại gương mặt khỉ đang nhìn mình, nói:
— sư phụ, ta đang hồi tưởng lại chuyện đã qua. Ba mươi mấy năm rồi, mà ta vẫn chưa thể tin đây là sự thật! Nhiều lúc ta có cảm giác mình đang mơ!
— với ngươi ba mươi mấy năm là dài, nhưng với ta, chỉ như một cái chớp mắt. Ngươi xem, ta nằm ở đây đã 250 năm rồi!
— sư phụ, người tài giỏi như thế, thừa sức đi ra, tại sao cam chịu ở đây lâu như vậy?
— thực lực của ta tăng trưởng quá nhanh, thậm chí khiến ta cũng không thể hiểu hết về nó. Chính vì như vậy, ta mới thua trong pha đánh cuộc đó. Mấy trăm năm, thật ra cũng là cơ hội để ta tĩnh tâm, tìm hiểu kỹ càng sức mạnh của mình.
— thì ra là như vậy!
— không nói chuyện của ta nữa, nói chuyện của ngươi đi. Ngươi tiến bộ rất nhanh! Đã thoát khỏi giới hạn phàm nhân.
— đều nhờ sư phụ cả!
— ngươi thật sự có thiên phú! Năm đó ta theo Bồ Đề Tổ Sư gần trăm năm mới học Thất Thập Nhị Biến đến đại thành. Vậy mà ngươi chỉ mười mấy năm đã học tới viên mãn. Điểm yếu của ngươi hiện nay chỉ là pháp lực còn yếu. Sau này nên tìm một công pháp phù hợp.
— công pháp của sư phụ không tốt sao?
— không tốt! Nó hoàn toàn là công pháp cấp thấp của Tà Nguyệt Tam Tinh Động!
— vậy tài sao tu vi của sư phụ lại cao như vậy?
— ta là linh vật do thiên địa tạo hoá thai nghén, lại chén của lão Thái Thượng mấy rổ tiên đan, nên không tu luyện cũng đạt được tu vi rất cao rồi!
— sư phụ, ta nên đi đâu tìm công pháp?
— Tà Nguyệt Tam Tinh động, Côn Lôn Sơn, Vạn Thọ Sơn! Đấy là mấy nơi truyền dạy đạo pháp tu tiên. Bọn họ và ta không hợp nhau, khi tới đó bái sư, chớ nên nói chúng ta có quan hệ!
— ta thấy hay là thôi đi, theo học sư phụ, cũng đã hay lắm rồi!
— ngươi hiện nay mới tu vi Nhân Tiên, thọ nguyên cơ bản chỉ có 150 năm. Nếu tu luyện theo công pháp của ta, cuối đời mới lên được Bán Tiên, kéo thêm 100 thọ nguyên nữa là hết cỡ. Nếu không được ăn Bàn Đào hoặc Nhân Sâm Vạn Thọ Sơn, sẽ chết già mà thôi!
— công pháp quan trọng vậy sao?
— đúng vậy! Công pháp tốt sẽ tu luyện nhanh hơn! Chỉ khi tu vi tăng cao, thọ nguyên mới đủ tiếp tục duy trì ngươi tu luyện!
— ra là vậy! Đệ tử sẽ đi các nơi đó 1 chuyến!
— đi đi!
…
Tiểu Long là một kỹ sư điện, chuyên sửa chữa bào trì các đường dây điện cao thế.
Hắn có một cuộc sống khá là bình dị. Hằng ngày đi làm, tối hẹn bạn gái đi chơi, ăn uống chịch choạc, hoặc về nhà đọc truyện huyền huyễn.
Hắn vẫn nghĩ trọng sinh dị giới chỉ xảy ra qua trí tưởng tượng của nhân loại.
Nhưng một ngày đẹp trời, hắn cheo leo giữa những sợi cáp điện ở độ cao 300 mét so với mặt đất.
Nhiệm vụ của hắn là gia cố một vệt nứt trên đường dây này.
Rồi đột nhiên xuất hiện một đạo Thiên Lôi giáng thẳng vào Tiểu Long.
Hắn ngửi thấy mùi thịt cháy khét lẹt rồi mất đi tri thức.
Khi tỉnh dậy, phát hiện mình đang trong thân xác một cậu bé chăn trâu, bị sét đánh.
Trâu thì biến thành một khối thịt nướng thơm lừng.
Hắn thì không chút trầy xước, lại phát hiện gần đó, một cái đầu khỉ nhô ra khỏi vách đá trợn mắt nhìn hắn kinh ngạc.
— ha ha, trước giờ lão Tôn cứ nghĩ chỉ có mình ta bị sét đánh không chết! Hoá ra lại có một thằng nhóc cũng như vậy! Có muốn làm đệ tử lão Tôn hay không?
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire