Tiểu Yêu
Chương 3
Minh đi theo chỉ dẫn mới hỏi được trong thanh phố, thẳng về phía dãy núi phía xa.
Thế giới này việc khai thác khoáng sản gặp rất nhiều hạn chế. Bởi vì ở những nơi có mạch khoáng thường có rất nhiều yêu quái, thậm chí có cả cấp bậc yêu vương!
Khi nhân loại phát hiện ra mỏ quặng, nhất định sẽ mời các đạo quán và quân đội trú đóng bảo vệ những người đào mỏ.
Dù vậy hàng năm thợ mỏ bị mất tích vẫn rất nhiều, khiến không mấy ai dám đi khai khoáng. Trừ khi mỏ quặng được bảo vệ an toàn tuyệt đối.
Ví dụ các mỏ quặng do Ngũ Trang quan, hay một số Đạo quan lớn như núi Côn Luân phái tiên nhân bảo hộ!
Mỏ quặng mà Minh dò la được thuộc về thế lực Lục Cốc đạo quan.
Lục Cốc Đạo Quan có hơn 3000 đệ tử. Nghe nói có người có thể đánh ngang sức với Thiên Tướng.
Tức là tu vi pháp lực ở cấp Kim Tiên!
Từ xa, Minh đã thấy bóng dáng đạo sĩ canh gác trên các chòi cao.
Người nào cũng đeo bên hông một chiếc gương bát quái.
Chính là Kính chiếu yêu.
Với chiếc kính này, tu vi không cao vẫn có thể soi ra ngươi là người hay là yêu.
— đông đảo đạo sĩ như vậy, làm sao vào?
Lúc này Minh nhận được tin tức từ tấm khiên truyền tới.
Thì ra hắn không cần phải vào mỏ bằng cửa chính. Chỉ cần ở bất cứ nơi nào tìm thấy vỉa quặng, tấm khiên này đều có thể dựa vào đặc tính liên kết của kim loại, để hấp thu tinh hoa kim loại!
Minh dùng thuật độn thổ, chui sâu vào lòng đất, từ từ tìm kiếm vỉa quặng sâu bên dưới.
Mười ngày trôi qua, cuối cùng Minh cũng tìm thấy vỉa quặng.
Hắn đặt tấm khiên vào cạnh vỉa quặng.
Trong lòng đất, tấm khiên phát sáng nhẹ. Vô số đốm sáng li ti từ vỉa quặng truyền vào nó.
Trong đầu Minh lập tức xuất hiện một hình ảnh lập thể chi tiết vỉa quặng khổng lồ này.
Hắn dự đoán ở đây có cả triệu tấn kim loại.
— ngươi tha hồ no nê nhé!
Trong lúc chờ tấm khiên xử lý vỉa quặng, Minh suy nghĩ tới vấn đề che giấu yêu khí.
Bản thân hắn vẫn chưa quen mình lại là một yêu quái. Hắn vẫn muốn quay lại cộng đồng nhân loại.
Nhưng mà thế giới này người - yêu bất lưỡng lập!
Yêu coi người là thức ăn, người coi yêu là đối tượng cần tiêu diệt!
Tuyệt đối không có chuyện chung sống hoà bình!
Nhân loại tuy yếu đuối, nhưng họ có chỗ dựa là Thiên Đình. Nên yêu quái dù càn rỡ đến mấy, cũng không dám ngang nhiên tấn công nhân loại.
Ngược lại, có cơ hội là nhân loại vác đòn gánh lên đập yêu quái nhừ tử ngay!
Thành ra trong Yêu Giới, nhân loại mới đúng là những kẻ ác ôn!
— muốn che giấu yêu khí phải có pháp khí đặc chế. Phải ở tầm cỡ Ngũ Trang Quan, núi Côn Luân, Tà Nguyệt Tam Tinh Động mới có thể luyện chế ra. Có thời gian chắc phải quay về hỏi lão huynh Ngộ Không!
Một tháng sau, tấm khiên hoàn thành công việc. Cả mỏ quặng lớn như vậy đã biến mất hoàn toàn.
Lúc này Minh cảm giác được nó đã mạnh hơn trước tới mấy lần.
Nhưng không có thời gian thử nghiệm, Minh quay về gặp Tôn Ngộ Không.
Mới bay một đoạn, Minh có cảm giác nguy hiểm từ phía sau, tấm khiên tự động bung ra che chắn.
— keng keng …
Một chuỗi mười mấy âm thanh kim loại chát chúa vang lên, mười mấy thanh phi kiếm bị đánh bật ra.
— a! Lại đỡ được! Con tiểu yêu này không tệ!
Trên một đám mây lớn phía sau Minh, một tổ Tuần Thiên Tướng xuất hiện.
Cầm đầu là một Thiên Tướng, dưới trướng ông ta là 50 Thiên Binh.
Ai nấy giáp bạc sáng choang, phi kiếm bay lượn xung quanh, nhìn rất hoành tráng!
— ta không làm gì sai, cớ sao muốn giết ta?
— ngươi không làm sai, chỉ là sinh ra đã sai rồi! Yêu quái phải bị tiêu diệt!
Thì ra sau trận đại náo thiên cung năm đó của Tôn Ngộ Không, Thiên Đình hao tổn nặng nề, Thiên Binh Thiên Tướng chết vô số kể.
Những đợt Thiên Binh chiêu mộ gần đây khuyết thiếu quân công, nên đều xin làm các đội Tuần Thiên Tướng.
Chỉ cần là đầu lâu yêu quái thì đều sẽ được tính là quân công.
Nhưng yêu quái bây giờ đã biết đoàn kết dưới trướng Yêu Vương.
Tuần Thiên Tướng chỉ có thể đi săn yêu quái độc hành!
Hôm nay coi như Minh xui xẻo, đã gặp phải một đội Tuần Thiên Tướng như vậy!
— chẳng qua là nó gặp may thôi! Để ta lên giết nó !
Một Thiên Binh bay vút ra, hai tay kết ấn, phi kiếm vùn vụt chém xuống đầu Minh.
— Keng!
Tấm thuẫn cản được phi kiếm, khiến nó bật trở lại, tranh thủ lúc đó, tấm thuẫn xoáy tròn bay lướt qua cổ Thiên Binh, làm cho y đầu thân phân lìa!
— a! Nó dám giết Thiên Binh! Tội đáng lăng trì!
Mấy Thiên Binh khác gào lên, đồng loạt tấn công.
Phi kiếm từ khắp nơi đâm chém tới Minh.
Nhưng tấm thuẫn như một lưu tinh thoắt bên này, thoắt bên kia cản phá toàn bộ.
Minh nhận ra, sau khi “ăn” mỏ kim loại kia, tốc độ bay của tấm thuẫn nhanh hơn hẳn mấy lần.
Độ chịu lực của nó cũng tăng lên. Phi kiếm đánh lên nó, phi kiếm bị nảy ngược lại, chứ nó không một chút rung rinh!
— Uỳnh!
Bách Thiên Trưởng tu vi Kim Tiên, phóng phi kiếm đánh tới.
Lần này, cả phi kiếm lẫn tấm khiên đều bị văng ra, tạo thành lỗ hổng cho một Thiên Binh phóng kiếm tới.
Nhưng phản ứng của Minh cũng rất nhanh, né được.
Càng lúc càng có nhiều phi kiếm lọt qua các lỗ hổng phòng ngự do Bách Thiên trưởng tạo ra.
Nhưng tu vi sàn sàn Bán Tiên như Minh, nên hắn đều có thể dựa vào sự nhạy bén của giác quan Sói Trắng mà tránh thoát.
Chỉ là Minh bị ép hoàn toàn vào thế bị động!
— Cứ tiếp tục, ta sẽ thua mất!
Minh thầm nghĩ, rồi cưỡi mây bỏ chạy, tấm thuẫn bay theo giúp hắn phòng ngự.
Đội Tuần Thiên Tướng cũng đuổi theo.
Phép đằng vân của bọn họ kém một chút so với Cân Đẩu Vân mà Tôn Ngộ Không truyền thụ cho Minh.
Nên sau 1 lúc, chỉ còn vị Bách Tiên Trưởng là theo được Minh.
Y đang rất cần quân công để lên Thiên Tiên Trưởng, thống lĩnh một ngàn Thiên Binh.
Nên dù là một tiểu yêu, y cũng quyết không tha.
Hai người vừa bay vừa đấu phép khiến vô số cây cối, sinh linh vô tội dọc đường bị vạ lây.
Minh có tấm thuẫn phòng ngự tuyệt đối, nên chỉ tập trung tấn công.
Có điêu tu vi kém khá xa, nên chưởng pháp của hắn đập lên vị Bách Tiên Trưởng này thì đều bị nảy ra, y không bị chút thương tổn nào.
Đánh một hồi bay đến một vùng núi, vị Bách Tiên Trưởng chợt dừng lại, hậm hực bỏ đi.
Bởi vì đây là Ngũ Chỉ Sơn, nơi phong ấn yêu hầu!
Dù bị phong ấn, tu vi Thiên Đạo cũng đã bị phá, nhưng mà phạm vi vài dặm xung quanh Ngũ Chỉ Sơn, vẫn là cấm địa đối với Tuần Thiên Tướng!
Nhiều năm trước, có một đội Tuần Thiên Tướng muốn quân công, định đi lấy đầu Yêu Hầu!
Kết quả toàn đội bị diệt 1 cách đơn giản.
Từ đó, không còn Thiên Binh Thiên Tướng nào dám nghĩ tới chuyện này nữa!
Minh thở phào một hơi! Hắn tiêu hao gần như toàn bộ Pháp Lực rồi! Cũng may tấm thuẫn phòng ngự không phụ thuộc vào pháp lực, mà chỉ phụ thuộc vào ý nghĩ của hắn.
Cho nên dù hao hết pháp lực, hắn vẫn không lo bị giết chết!
Minh rớt cắm xuống đất, cũng may tấm thuẫn bay ra đỡ lấy hắn, để hắn tiếp đất nhẹ nhàng!
Nghỉ ngơi một lúc, Minh đi tới chỗ Tôn Ngộ Không.
— thế nào, Tiểu Bạch Lang? Đồ tử đồ tô của Lão Tôn vẫn sống tốt chứ?
— vẫn sống vẫn sống!
Minh kể lại chuyện ở Hoa Quả Sơn khiến Tôn Ngộ Không nổi giận đùng đùng, cả ngọn núi rung rinh muốn nứt ra.
Sấm sét đì đùng giáng xuống đầu Tôn Ngộ Không! Đồng thời một luồng sáng hoàng kim từ phương Tây bay tới, điểm lên tấm bùa trên đỉnh núi, khiến mọi thứ dần yên tĩnh trở lại!
— Khốn kiếp! Bọn lừa trọc các ngươi, định giam cầm Lão Tôn tới khi nào!
Tôn Ngộ Không bất lực gào lên!
Minh thu lại tấm thuẫn! Ban nãy hắn cũng bị vạ lây! Mấy luồng sét đánh tới! May là tấm thuẫn đã đỡ giùm hắn!
— chỉ là đám Yêu Vương Đại La Kim Tiên thôi! Tiểu Bạch Lang lại gần đây!
— lão huynh, có chuyện gì?
— đặt 1 bàn tay lên đỉnh đầu lão Tôn!
— chi vậy?
— làm đi! Không hại ngươi đâu! Đừng lèm bèm!
Minh không hiểu gì, đặt 1 tay lên đỉnh đầu Tôn Ngộ Không.
Một luồng Pháp lực bao la cuồn cuộn theo cánh tay đổ vào thân thể Minh.
— tập trung tinh thần, ngưng tụ pháp lực vào đan điền. Lão Tôn lập tức truyền 1 phần tu vi cho ngươi. Chí ít sẽ đưa ngươi trực tiếp lên đến Đại La Kim Tiên sơ kì! Sau đó ngươi về Hoa Quả Sơn, đánh bọn kia một trận cho Lão Tôn!
Minh bất ngờ. Không nghĩ tới sau khi trọng sinh, tưởng cả đời đóng vai phụ không qua được kiếp tiểu yêu, nào ngờ lại có kì ngộ như vậy!
Căn cứ theo thể chất Tuyết Bạch Lang, tu luyện đến chết cũng chỉ tới cảnh giới Kim Tiên!
Giờ được trực tiếp nâng lên Đại La Kim Tiên, đúng là nằm mơ cũng có thể nở nụ cười!
Nửa ngày trôi qua, xung quanh thân thể Minh loẹt xoẹt tia lửa điện.
— tốt, hiện tại ngươi cũng đã có thể coi là một Yêu Vương rồi! Đáng tiếc giới hạn thể chất của ngươi, đạt tới Đại La Kim Tiên sơ kì đã là hết sức của ta rồi! Sau này muốn tiếp tục tăng cấp, phải tìm cách khác!
Minh nhìn lại, thấy Tôn Ngộ Không uể oải, có vẻ rất mệt mỏi.
— lão huynh không việc gì chứ?
— không sao! Tu vi vốn bị hạ từ Thiên Đạo xuống Hỗn Nguyên Đại Tiên, giờ lại tiếp tục rút xuống Thái Ất Chân Tiên mà thôi!
Giờ thì Minh chợt hiểu ra, tại sao sau khi đi theo Đường Tăng, lực chiến của Tề Thiên Đại Thánh lại suy giảm nhiều như vậy!
— đừng nhìn lão Tôn bằng ánh mắt đó! Buồn nôn! Chỉ cần giúp Lão Tôn lo cho đám hầu tử hầu tôn được sống cho tốt!
— lão huynh yên tâm! Lần này nhất định không phụ lòng lão huynh!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire