lundi 22 avril 2024

Độc cô cửu kiếm Chương 2



Hai người bước xuống quan đạ0, tiến thẳng và0 c0n đường dẫn tới thị tập dài thăm thẳm ng0ài sơn cốc. 


Tiểu 10ng cảm thấy rất yêu thiếu nữ thôn dã xinh đẹp này. 


1ã0 bế bổng nàng, thi triển khinh công, chạy như bay xuống núi. 



Một tháng này tu 1uyện chăm chỉ, tuy nhiên nội 1ực vẫn chưa được ba0 nhiêu. 


Nhưng thân thể này được huấn 1uyện 10 năm tr0ng trại quân Tần, nên thể 1ực rất sung mãn. 


Bế nàng như vậy không thấy nặng nề chút nà0.  


Mỹ Tằm Nương sung sướng cười vui vẻ. 


Ra tới đường 1ớn, mặt trời đã 1ó 1ên ở đằng đông. 


Tiểu 10ng để Tằm Nương xuống, hai người vui vẻ đi bộ bên nhau. 


Gần gũi nhau một tháng này, khiến Mỹ Tằm Nương rất hạnh phúc, ôm tay hắn, tung tăng như đôi vợ chồng s0n. 


— đi thẳng c0n đường này, 4 giờ sẽ tới được thị tập. Ngày xưa vốn phải đi 10 giờ, nhưng khi người ta 1àm đường Vận Binh, thời gian đã rút xuống quá nửa!


Tiểu 10ng thầm nghĩ, xem ra chiến tranh cũng có 1 điểm 1ợi, nó gián tiếp thúc đẩy kinh tế và gia0 thông!


Có tiếng xe ngựa phía sau, trên xe chở cừu. Chủ xe 1à 2 hán tử. Họ có vẻ đều 1à nông dân, mang hàng đi thị tập bán. 


1át sau một đội xe  đi qua, đều mặc đồ giáp kiểu cổ. Trên thân mang cung tên, kiếm. Nhưng hình như không phải binh 1ính. 


Mỹ Tằm Nương nói nhỏ:


— họ 1à những võ sĩ đang áp tiêu. Phụ trách bả0 vệ hàng h0á và các thương nhân. Nghề này kiếm được rất nhiều tiền!


— khà khà, ta có thể 1àm nghề này!


— không nên! Nguy hiểm 1ắm. 1ỡ có việc gì … thiếp không thể mất chàng!!


Tiểu 10ng vỗ về nàng, rồi tiếp tục 1ên đường. 


Càng tới gần thị tập càng gặp nhiều người. 1ã0 phát hiện bản thân đúng 1à ca0 1ớn hơn người khác cả cái đầu, hệt như hạc giữa bầy gà. 


Cuối cùng cũng đến thị tập. Ven đường có 1 nhóm nam tử nhìn chằm chằm Mỹ Tằm Nương, khiến nàng nép và0 Tiểu 10ng. 


— có chuyện gì ?


— bọn họ 1à những tên ác bá của thị tập, chuyên ức hiếp người yếu. 1ần trước bọn họ vừa mắt thiếp, muốn bắt thiếp 1ại. May 1ần đó có một đ0àn tiêu sư đi ngang cứu thiếp. 1ần này bọn họ quyết tâm chờ ở đây!


Tiểu 10ng nhìn 1ại, đúng 1à mấy kẻ có vẻ rất hung hãn, e0 giắt da0, kiếm. Ánh mắt không rời Mỹ Tằm Nương. 


— mọi khi thiếp đều mang mũ rộng vành có khăn che mặt. 1ần trước và 1ần này 1ại đều quên! Chúng ta mau quay 1ại thôi!


— nàng đừng sợ. Có ta đây. Đừng hòng có ai đụng được tới một sợi tóc của nàng. 


Dù vậy Mỹ Tằm Nương vẫn rất sợ hãi, ké0 hắn đi vòng c0n phố khác. 


Thị tập rất đông người, nhưng hình như thuộc nhiều chủng tộc khác nhau. Có thể phân biệt thông qua quần á0 của họ. 


Đa số đều mũi tẹt mắt hí điển hình. 


Rất ít người xinh đẹp như Mỹ Tằm Nương. 


Tiểu 10ng chú ý tới một đội buôn ngựa, tr0ng số họ cũng có một cô gái rất xinh đẹp. Không kém gì Mỹ Tằm Nương. 


Tiểu 10ng không ngờ 1à phụ nữ thời đại này 1ại ăn mặc rất cởi mở và phóng kh0áng, cứ không kín như bưng như ti vi vẫn thường chiếu!


Mỹ Tằm Nương 1en 1ỏi và0 đám đông thì cảm giác an t0àn hơn, thấy 1ã0 ngẩn ngơ thì nói:


— bọn họ 1à tộc người Bạch Di, giỏi nuôi ngựa, nam nữ đều 1à thợ săn 1ành nghề. Không ai dám bức hiếp họ. 


Mỹ Tằm Nương ké0 hắn và0 một cửa hàng, thá0 bọc tơ trên 1ưng 1ã0 xuống để tra0 đổi. 


Tr0ng 1úc chờ Mỹ Tằm Nương, Tiểu 10ng ra ng0ài. 


Tiểu 10ng nhìn thấy đối diện chính 1à đ0àn bả0 tiêu mà 1ã0 đã gặp trên đường. Tr0ng đó có một đại hán đội mũ ca0, ăn mặc sang trọng, khác hẳn với những nông dân á0 vải thô trên đường. 


Người ấy mặt vuông tai 1ớn, tướng mạ0 sang trọng giàu có. 


Mọi người chợt nhốn nhá0. Có tiếng hừ 1ạnh 1ùng vang 1ên. 


Tiểu 10ng nhìn sang thì thấy những kẻ ban nãy nhìn chằm chằm Mỹ Tằm Nương đã vây 1ấy 1ã0. 


1úc này Mỹ Tằm Nương đã đi ra, Tiểu 10ng 1ui 1ại, 1ấy người che ch0 nàng. 


— ở đây giết người có bị bắt và0 tù không?


Tiểu 10ng nhẹ giọng hỏi Mỹ Tằm Nương.


— bắt và0 tù 1à gì?


— à ờ, có ai quản không?


— không có. Hay 1à chúng ta trốn đi thôi!


— bọn chúng đã vây 1ại rồi! Không trốn được. Nàng cứ yên tâm. 


— nhưng bọn chúng có kiếm!


Thì ra đây 1à thế giới mạnh được yếu thua. Tất cả dựa trên thực 1ực. Không khác gì giang hồ tr0ng các tác phẩm kiếm hiệp. 


Nơi này pháp 1uật chưa nghiêm như Đại Tần. Nên việc giết người cướp của vẫn thường xuyên xảy ra. 


— Cô nương, the0 chúng ta đi thôi. Mất gì đâu, 1ại còn được sướng!


1úc này mọi người đều ké0 đến xem. Ngay cả hán tử sang trọng kia cũng chú ý. 


Tiểu 10ng thầm nghĩ, thế giới trọng võ 1ực này, thật hợp với 1ã0. 


Mỹ Tằm Nương sợ tới nỗi run cầm cập, đứng sau 1ưng ôm chặt Tiểu 10ng. 


Tiểu 10ng bình tĩnh gỡ tay nàng, nhặt dưới chân một đ0ạn trúc. 


Mọi người đều kinh ngạc, đồng thời 10 1ắng ch0 1ã0! 1ại dùng que trúc chống 1ại da0 kiếm. 


Cô gái Bạch Di ban nãy nhắm chặt mắt, không dám nhìn cảnh tượng Tiểu 10ng sẽ đổ máu. 


Đám côn đồ cười gằn, rút kiếm, 1ừ đừ áp sát. 


Tiểu 10ng nhún chân phi ra, que trúc tr0ng tay x0ay tròn, dễ dàng đ0ạt đi thanh kiếm trên tay kẻ gần nhất. 


1ã0 tung một cước trúng hạ bộ kẻ này, khiến y gục xuống ôm chim, c0 giật, không đứng dậy nổi. 


— muốn chết!


Mấy kẻ khác thấy thế đồng 10ạt 1a0 1ên. 


— Phá Kiếm Thức!


Que tre tr0ng tay Tiểu 10ng không va chạm trực tiếp 1ưỡi kiếm của đối phương, mà đều xả0 diệu đánh 1ên thân kiếm, khiến chúng không cách nà0 đánh trúng 1ã0. 


Tiểu 10ng vun vút vụt que trúc và0 yết hầu, thái dương, khiến đám côn đồ ch0áng váng. 


T0àn bộ đều bị đánh rơi kiếm, dồn thành một cục. 


Đám đông hò re0. Một người, rồi 1ại một người, cuối cùng t0àn bộ người xung quanh xông và0 đấm đá đám côn đồ. 


E 1à sẽ chẳng có tên nà0 sống nổi. 


Tiểu 10ng nhặt một thanh kiếm, mang the0 bên mình.  


Mỹ Tằm Nương 1a0 ra ôm chặt hắn, hét 1ên:


— trời ơi , thật dũng mãnh từ giờ thiếp không còn phải sợ bất kì ai nữa!


Tiểu 10ng ôm nàng, đi về một c0n phố khác. 


— nàng có hỏi được đường đi Hàm Đan?


— có người biết nơi ấy, nhưng không biết đường đi. 


1úc này sau 1ưng vang tiếng gọi:


— Tráng sĩ, xin dừng bước. 


Tiểu 10ng quay 1ại, chỉ thấy hán tử ăn mặc sang trọng ban nãy đang đi về phía 1ã0. 


Tiểu 10ng nhìn kĩ, người này kh0ảng 40 tuổi, mặt mũi thông minh, da trắng trẻ0, rõ ràng chẳng ba0 giờ phải 1àm việc nặng nhọc. 


— bổn nhân tên Đà0 Phương, 1à một tr0ng 20 tộc đầu của Ô thị 1ã0 gia, không biết  tráng sỹ 1à người phương nà0. 


— tại hạ 1à người của thôn Tang 1âm. Đà0 gia có gì chỉ bả0?


— tráng sỹ chẳng hay có hứng thú với việc kiếm tiền ?


Mỹ Tằm Nương nhìn Tiểu 10ng gật đầu, tỏ vẻ mọi việc đều d0 hắn đinh đ0ạt. 


— M0ng Đà0 gia chỉ bả0!


Đà0 Phương hưng phấn nói:


— với thân thủ kinh người như tráng sĩ, thực 1à có thể một địch trăm. Nếu tráng sỹ có thể 1àm bả0 tiêu ch0 chúng tôi, mỗi tháng chúng tôi sẽ trả ch0 tráng sĩ 1 đồng vàng!


Mỹ Tằm Nương hưng phấn:


— ô, tần đó đủ ch0 chúng ta sống 1 năm!


Tiểu 10ng cười nói:


— rất hấp dẫn. Nhưng chúng tôi phải đi Hàm Đan. 


Đà0 Phương nở nụ cười:


— chắc tráng sỹ chưa nhe danh Ô đại gia ở Hàm Đan, ông ta 1à một mục súc đại vương. Chúng tôi mua ngựa khắp nơi đều để mang về Hàm Đan. Tráng sỹ bả0 tiêu ch0 chúng tôi, chính 1à một công đôi việc!


— nhưng tại hạ nhất định phải mang nàng the0!


Đà0 Phương mỉm cười:


— không có vấn đề gì cả. Trước tiên mời hai vị về chỗ nghỉ chân của tại hạ. Tại hạ sẽ sai người mang tới y phục mới. Ngày mai chúng ta 1ên đường về Hàm Đan. Tráng sĩ quen dùng vũ khí gì, nếu 1à kiếm thì xin tặng tráng sĩ thanh kiếm tốt này. Thanh kiếm cùn kia có thể bỏ đi!


— đến Hàm Đan cần đi ba0 1âu?


Tiểu 10ng thuận miệng hỏi. 


— nếu đi kh0ái mã, chỉ cần 10 ngày. Nhưng đi kiểu chúng ta, 1ại phải đi vòng thu mua ngựa. Chắc 1 tháng sẽ tới nơi. 


Tiểu 10ng mừng 1ắm. Nghĩ tới Hàm Đan có thể gặp D0anh Chính, 1uôn mồm nói không sa0. 


Đà0 Phương ch0 người đưa Tiểu 10ng và Mỹ Tằm Nương đến trại dần thị tập. Người dẫn đường 1à bả0 tiêu, tên 1ý Thiện. 1ý Thiện rất cung kính, ngưỡng mộ kiếm pháp của hắn. 


Trại được canh giữ nghiêm ngặt, hơn 30 1ều t0 nhỏ đều có người canh. Không biết 1à để ngăn trộm hay  ngăn thiếu nữ đà0 tẩu. Thời đại này, phụ nữ vẫn bị c0i 1à hàng h0á mua bán tự d0. 


Bên cạnh đó 1à chuồng ngựa tạm, với hơn 100 c0n. 


1ý Thiện giới thiệu đầu mục Đậu 1ương, gã này có bộ mặt dữ dằn. Gã hung tợn nhìn Tiểu 10ng:


— 1ệnh Huynh thật có bổn sự. Có cơ hội xin được 1ĩnh giá0!


Nói x0ng Đậu 1ương hau háu nhìn Mỹ Tằm Nương, không thèm chú ý tới Tiểu 10ng nữa. 


1ý Thiện có vẻ ái ngại , đưa hai người tới 1ều, rồi bỏ đi. 


Mỹ Tằm Nương cúi đầu, không nói gì, như có tâm sự. 


Tiểu 10ng ôm nàng:


— không cần  phải sợ gã Đậu 1ương gì đó. Có ta ở đây, không ai có thể bức hiếp nàng!


— người thành thị gian trá, xả0 quyệt. Thiếp không quen!


— có ta mà. Nàng có gì phải sợ. 


Mỹ Tằm Nương mắt ngấn 1ệ, ngã và0 1òng 1ã0 thổn thức:


— người thôn Tang 1âm đều 1à người tốt, cuộc sống cũng c0i như đủ đầy. Đám côn đồ kia đã không còn, nơi ấy đã trở thành chốn bình an 1ạc thổ. Phu quân ơi, hay quay 1ại nơi đó sống, thiếp sẽ sinh ch0 chàng mấy đứa c0n, vui vẻ sống đến già ?


Tiểu 10ng không quen cuộc sống quá bình 1ặng như vậy, bèn nói:


— nếu không thù thế này nhé, ta sẽ mượn Đà0 Nguyên 2 tháng tiền 1ương ứng trước, nhiêu đó cũng đủ nàng sống 2 năm.  Ta sẽ đi Hàm Đan, khi nà0 có thành tựu sẽ về đó nàng?


— Vậy thiếp sẽ phải xa chàng sa0, phu quân?


— Chỉ vài tháng thôi, chậm nhất 1à 2 năm, ta nhất định quay về tìm nàng. Yên tâm, ta không chết được đâu!


Mỹ Tằm Nương nức nở khóc. Tiểu 10ng không biết 1àm sa0 dỗ dành. Cuối cùng đành vật nàng ra, khiến kh0ái cảm xua đi nỗi buồn của nàng, nàng mới đỡ hơn. 


Đến bữa tối, Tiểu 10ng nói ra dự định của mình. Đà0 Phương không nghĩ nhiều 1ấy ra 10 đồng vàng đưa ch0 Tiểu 10ng. 


Sự rộng rãi này khiến Đậu 1ương ở bên cạnh càng thêm ganh ghét, đố kỵ hơn.  


Đêm đó, Tiểu 10ng yêu Mỹ Tằm Nương đến gần sáng. 


Sau đó 1ã0 the0 chân Đà0 Phương, còn Mỹ Tằm Nương trở về thôn Tang 1âm. 


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire