lundi 22 avril 2024

Kim chung tráo Chương 1


Trung Quốc là một quốc gia châu Á rộng lớn với địa hình đa dạng. Thời xa xưa, đó là nhược điểm của quốc gia này.

Nhưng thời hiện đại, với sự tiến bộ của kĩ thuật, chúng lại trở thành lợi thế để quốc gia này phát triển!


Chính là dịch vụ du lịch thắng cảnh.

Trên đỉnh ngọn núi cao 5500 mét so với mực nước biển vùng phía Nam, một ngôi chùa được xây dựng với quy mô lớn.

Cổ Chung Tự.

Ngôi chùa có cái tên như vậy, bởi vì ở trong tự có treo một chiếc chuông lớn được phát hiện gần đây. Theo phương pháp đo đồng vị phóng xạ của lớp đất đá xung quanh Cổ Chung khi nó được phát hiện, thì niên đại chiếc chuông ít nhất là 3500 năm.

Cổ Chung cao 2 mét, đường kính 1 mét.

Chất liệu là hợp kim, vô cùng cứng rắn và bền bỉ. Dùng laser công xuất cao cũng không thể cắt ra một phần mẫu vật từ Cổ chung. Lửa hồ quang có nhiệt độ rất cao không thể nung chảy nó, thậm chí axit mạnh nhất cũng không thể hoà tan nó.

Vì vậy thành phần chính xác của hợp kim là gì thì vẫn là một bí ẩn.

Nhờ có Cổ Chung, ngôi chùa ở vị trí cheo leo này trở thành một điểm du lịch thu hút khách, kiếm bộn tiền cho địa phương và chính phủ.

Một ngày như bao ngày, Cổ Chung bị đứt cáp. Nó rơi xuống đè chết một khách du lịch quốc tịch Việt Nam, sau đó lăn xuống vách núi mà hoàn toàn biến mất, không để lại chít dấu tích nào!

..

Việt mở mắt. Toàn thân đau nhức ê ẩm. Cái mũi nhăn lại vì mùi thuốc nồng nặc.

— đây là ai? Ta là đâu?

Một trận đau đầu như búa bổ khiến hắn ngất đi.

Không biết sau bao lâu, Việt lại mở mắt. Hắn nhìn thẳng lên trần nhà, dường như hắn vẫn chưa thể tin được sự thật này!

— trọng sinh là có thật sao? Ta rõ ràng đã bị cái chuông chết tiệt rơi xuống đè chết! Giờ thì sống lại trong một thân xác khác, ở một thế giới khác! Mà cảm giác xương cốt toàn thân nát vụn thật là kinh khủng!

Việt cũng đã dung hợp xong luồng kí ức khổng lồ khiến đầu hắn đau như búa bổ trước đó.

Việt nhắm mắt. Hắn chỉ có thể làm duy nhất một việc là chờ đợi!

Chờ đợi cho xương cốt được lành trở lại!

Việt lơ mơ chìm vào giấc ngủ. Hắn thấy mình xuất hiện ở một không gian tối đen sâu thẳm.

Điểm sáng duy nhất bất ngờ lại là một chiếc chuông, giống y hệt Cổ Chung trong Cổ Chung Tự!

— đây là .. đâu?

Việt tò mò đưa tay sờ lên chiếc Chuông Cổ, một tia sáng truyền vào người hắn, chiếc chuông biến mất.

Hắn ngơ ngác như mất hồn, dường như đang tiêu hoá một lượng lớn thông tin gì đó.

— Việt! Cậu tỉnh rồi! Thật là khiến bọn tớ lo lắng!

Việt thấy xung quanh xuất hiện 1 thiếu nữ và 2 thanh niên trẻ tuổi.

Trong đầu hắn nhanh chóng xuất hiện 3 cái tên: Thuỷ, Quang, Vũ. Là bạn cùng lớp của thân xác này, cũng tên là Việt.

— mấy tên đó thật đáng ghét! Hơn chúng ta những 3 niên khoá mà lại đi đánh lén! May là cậu chỉ bị tiêu biến vài chục cây xương! Thầy hiệu trưởng rất túc giận, nhưng không phạt bọn chúng! Xem ra thầy cũng chỉ làm ra vẻ cho chúng ta xem thôi.

— cũng không trách được thầy, trong số bọn chúng, có con trai của Bộ trưởng bộ ma pháp. Đánh chó phải nể mặt chủ, thầy ấy cũng không muốn bị mất chức hiệu trưởng!

Việt biết mấy người bạn đang nói tới chuyện trước đó. Trong cuộc thi tìm báu vật, đội của năm thứ 2 sắp giành được chiến thắng, thì bị đội của năm thứ năm đánh lén.

Việt xả thân hứng cho Thuỷ ma pháp tấn công khiến xương cốt bị tiêu biến.

Ma pháp này vốn không gây nguy hại tới tính mạng, nhưng không may Việt bẩm sinh có dị tật bằng xương trong trái tim.

Dị tật này bản thân hắn cũng không biết.

Bình thường khúc xương này nằm ở cơ tim, nhưng sau khi tiêu biến, lại lộ ra một lỗ hổng, khiến tim bị mất máu.

Sau khi đưa tới phòng y tế của trường, được uống thuốc mọc lại xương và nằm nghỉ, hắn đột ngột qua đời vì truỵ tim.

Không có ai ở đây chăm sóc, nên không phát hiện ra điều này.

Nhưng nhờ thế mà linh hồn Việt từ thế giới khác mới xuất hiện, mượn xác hoàn hồn.

Cổ Chung đã thay thế vị trí trái tim của Việt!

Những điều này chính là do Cổ Chung ban nãy truyền cho hắn biết.

— Việt nghỉ ngơi đi, ngày mai bọn tớ lại tới thăm cậu.

Thuỷ nhìn Việt thân mật nói. Hắn bị thế này là thay nàng hứng ma pháp đó. Nếu không người nằm ở đây chính là nàng!

Sau khi các bạn rời đi, Việt cảm giác toàn thân râm ran ngứa ngáy, thuốc mọc xương bắt đầu có tác dụng. Xương cốt bị tiêu biến đang mọc trở lại.

Dĩ nhiên chiếc xương ở tim thì không!

Bác sĩ Hải chỉ tiêm thuốc vào những vị trí có xương theo giải phẫu học bình thường! Ông ấy làm sao biết chiếc xương dị tật ở tim của Việt!

Thời gian trôi qua 15 ngày, xương của Việt mới khôi phục như lúc trước. Hắn trở về kia túc xá.

Các bạn năm hai mà hắn gặp dọc đường đều có vẻ buồn buồn. Vì bị thua cuộc thi tìm báu vật ở phút chót.

Việt không để ý lắm. Hắn đang bận mân mê chiếc đũa phép trong tay. Thứ này thật vô cùng kì lạ và mới mẻ với hắn.

Dĩ nhiên đã dung hợp với kí ức của thân thể này, Việt hiểu rõ vật trong tay. Nhưng vẫn thấy lạ.

— bay lên!

Việt vẩy đũa phép theo hình thù đặc biệt về phía một tảng đá giữa đường.

Từ đầu đũa phép tuôn ra một luồng khí vô hình khiến tảng đá từ từ bay lên lơ lửng, rồi bay dẹp sang vệ đường.

— thật là kì diệu!

Việt thấy bản thân tiêu hao một chút ma pháp. Nhưng ma pháp này sẽ khôi phục lại từ từ nhờ việc nghỉ ngơi.

— học sinh năm thứ 2, tu vi Ma Pháp mới là Nhất Đoạn hậu kì. Hình như bị mọi người đánh giá là Á phù thuỷ!

Á phù thuỷ là nói tới những người kém cỏi trong giới phù thuỷ, thành tựu tu vi ma pháp sau này cũng chỉ lẹt đẹt mà thôi!

— Việt! Cậu không sao chứ?

Một thiếu niên nhảy từ trên chổi bay xuống cạnh Việt. Là bạn cùng lớp. Minh, lớp phó văn thể mỹ.

— tớ không sao rồi. Ngày mai có thể quay lại tập cùng đội bóng.

— tốt! Lần tới chúng ta sẽ gặp đội năm thứ 5. Nhất định chúng ta phải thắng vang dội để trả mối thù trong lần thi tìm báu vật!

— nhất định!

— cậu về kí túc xá hả? Hẹn tối gặp! Tớ đi có chút chuyện đã.

Minh lại leo lên chổi bay vút đi.

— chiếc chổi Ánh Sáng phiên bản 3.1 !

Việt nhìn theo khẽ lẩm bẩm.

Chổi bay Ánh Sáng 3.1 là bản mới nhất hiện tại của dòng chổi bay này. Tốc độ tối đa lên tới 1000 km/h. Là ao ước của phần lớn phù thuỷ không có điều kiện!

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire