Ninja
Chương 3
Hitaro trở về. Trong tay xách theo một đầu hổ và 4 cái đầu sói. Thời gian này, hung thú ngoại vi Cổ Long Thành như gặp đại nạn, đều đã trốn đi thật xa.
Hắn đổi lấy ngân lượng, ghé qua tiệm rèn đặt thêm phi tiêu và kuranai.
— mẹ, Linh Nhi, con đã về! Ủa đi đâu hết rồi?
Hitaro nhìn quanh. Dường như đã mấy ngày không thấy nổi lửa nấu cơm!
— Tiêu Thần? Ngươi ở đâu mấy ngày nay? 7 ngày trước quan quân phủ thành chủ đã tới đưa mẹ con Linh Nhi đi rồi!
Một thím hàng xóm thấy Hitaro liền nói.
Nghe vậy Hitaro liền cầm tử mẫu kiếm, đi về phía phủ thành chủ! Đã 7 ngày mà chưa về, có nghĩa họ đã bị giam vì nghi ngờ! Chỉ cần sáng suốt 1 chút là có thể liên hệ chuyện của Vương Bá Vương với Linh Nhi.
Quả nhiên, ngoài phủ thành chủ đã bắt đầu dán cáo thị, tuyên bố hung thủ hành thích Vương Bá Vương là Tiêu Thần. Tiêu gia phụ mẫu, Tiêu Linh Nhi đều bị tính thành tòng phạm.
Giờ ngọ 3 ngày nữa sẽ xử trảm Tiêu Đại Thành thị chúng!
Hitaro thấy cáo thị, liền bấm thủ ấn, khuôn mặt dần dần biến đổi. Hắn cần điều tra tình huống bên trong phủ. Không thể hành động hồ đồ.
Đây hẳn là cái bẫy dụ hắn vào tròng.
Hitaro lặng lẽ tiến vào phủ thành chủ. Nhẫn thuật ẩn thân trong bóng rất vi diệu, không có ai có thể phát hiện ra.
Trong khu nhà giam, Hitaro dễ dàng tìm thấy Tiêu Đại Thành. Ông ta bị xích sắt quấn chặt quanh người, trên thân thể chồng chất không ít vết thương!
Hitaro tìm nửa ngày trong nhà giam cũng không thấy Mẹ và Linh Nhi.
Hắn dùng nhẫn thuật nhiếp hồn truy hỏi một quản ngục. Không thu được kết quả.
— xem ra 2 người bọn họ không bị nhốt ở ngục. Có lẽ là giam lỏng ở một phòng nào đó.
Hitaro rời khỏi nhà giam. Hắn cần xác định vị trí của 3 người trước khi tiến hành một kế hoạch giải cứu toàn bộ.
Không lâu sau, Hitaro tìm tới một phòng khách, ở đó Linh Nhi và mẹ của hắn đều ở đó. Hai mẹ con ôm nhau khóc.
Hitaro để ý không thấy ai, liền lẻn vào.
— mẹ, Linh Nhi! Hai người không sao chứ?
— Thần Nhi! Sao con vào được đây? Mau rời khỏi? Bọn họ quyết tâm bắt con chịu tội!
— mẹ! Không cần lo lắng! Con sẽ cứu mọi người ra! Con đã biết chỗ giam giữ cha!
— không cần lo cho chúng ta! Con và Linh Nhi mau trốn đi!
Nếu là nàng của trước đây, cái thành Cổ Long này không đáng để nàng nhét kẽ răng. Nhưng bây giờ đã khác! Vợ chồng nàng cùng những người này không khác gì nhau. Thậm chí còn yếu ớt hơn không ít!
Mới dẫn tới việc bị ức hiếp như thế này! Nàng càng thêm căm hận Tiêu gia, hận cả Nạp Lan gia, là nhà mẹ đẻ của nàng!
— mẹ chớ lo! Con sẽ cứu cả 3 người cùng ra!
Nạp Lan Hương vuốt tóc Hitaro. Nàng biết con trai hẳn đã gặp kì ngộ gì đó. Hắn không muốn nói, nàng cũng sẽ không hỏi.
Chỉ là chuyện này mà tới tai 2 nhà kia, e rằng hắn sẽ gặp nguy hiểm khôn lường!
— Thần nhi, con tuyệt đối phải giữ bí mật sức mạnh của mình! Nhất là đối với Tiêu gia và Nạp Lan gia ở kinh thành!
— tại sao vậy mẹ?
— chuyện rất dài và phức tạp! Con không cần biết. Chỉ cần biết là suốt đời này, tránh xa 2 gia tộc đó! Con đưa Linh Nhi đi đi, chăm sóc nó cẩn thận! Không cần lo cho cha mẹ!
Hitaro hé cửa nhìn ra ngoài. Một đội tuần binh 5 người chuẩn bị đi ngang.
Nạp Lan Tuyết kinh ngạc khi thấy hai tay Hitaro kết những hình thù kì lạ, đột nhiên thân hình hắn hoá thành một làn khói.
Hitaro dùng thuật độn thổ đột ngột xuất hiện sau lưng 5 người, hai tay rút song kiếm, không một tiếng động đâm xuyên gáy cả bọn.
Hitaro nhanh chóng kéo xác 5 người vào phòng.
Ba người nhanh chóng cởi lấy 3 bộ giáp của vệ binh mặc lên người.
— đi tới ngục cứu cha. Con biết vị trí!
Hitaro lại bấm thủ ấn, tạo ra thêm 2 phân thân. Khiến Nạp Lan Tuyết và Tiêu Linh Nhi ngạc nhiên không thôi.
Tổ đội 5 người một mạch đi tới nhà giam.
— mẹ và em chờ ở đây. Con đưa cha ra, chúng ta cùng đi.
Tiêu Đại Thành bị quấn bởi rất nhiều vòng xích. Khoá móc với nhau thành một đoàn.
— Cần 5 chìa khoá mới tháo hết được chỗ xích này!
Có tất cả 4 giám ngục ở đây. Hitaro bấm thủ ấn, tốc độ di chuyển chợt tăng lên vô số lần.
Hắn như tia chớp xẹt qua xẹt lại, mỗi lần đều 1 kiếm cắt đứt yết hầu 1 người.
Ninja tấn công tàn nhẫn chuyên đánh vào chỗ hiểm nhằm tiêu diệt kẻ địch 1 cách nhanh nhất, tiết kiệm sức lực nhất!
— Cha! Con tới cứu người!
— Thần nhi?!?
Hitaro lục chùm chìa trên xác cai ngục, bắt đầu giúp Tiêu Đại Thành mở khoá.
— mở 2 khoá trên vai cho ta là được rồi!
Hitaro không hiểu lắm, nhưng cũng làm theo.
Chỉ thấy sau khi 2 sợi xích xuyên qua vai được tháo ra, Tiêu Đại Thành gồng người, những vòng xích quấn quanh thân liền đứt tung dễ như sợi bún!
Hitaro thất kinh! Đệ nhất cao thủ ninja cũng không thể nào làm được chuyện này!
— mau rời khỏi đây! Mẹ và em đang đợi ở ngoài rồi!
— được!
Hitaro và Tiêu Đại Thành đi ra gặp mẹ và em. Mấy người ôm nhau mừng tủi.
— Đại Thành, chàng còn có lực chiến sao?
— ta từng luyện qua ngoại công một thời gian. Giờ chân khí mất hết, thì vẫn còn một thân lực lượng. Chuyện lần này cũng là do ta quá sơ ý, hại đến cả nhà. Chúng ta đi thôi.
Hitaro rút song kiếm cầm ở tay. Vệ binh đã phát hiện, đang kéo đến.
Đối kháng trực diện không phải thế mạnh của ninja, nhưng giờ không có sự lựa chọn.
Tiêu Đại Thành khá bất ngờ trước con trai. Hắn và vợ hướng Tiêu Thần theo con đường văn lộ. Tuyệt không nghĩ tới con trai lại có kì ngộ với võ lộ!
— Thần nhi, bảo hộ tốt mẹ và em. Để ta mở đường!
Tiêu Đại Thành hùng dũng đi trước, xông thẳng vào toán vệ binh. Một quyền đập ngã một người.
Chốc lát đã có trăm vệ binh nằm lăn lộn 2 bên đường.
Những vệ binh lẻn tới muốn tấn công mẹ con Linh Nhi đều bị kiếm xuyên điểm yếu mất mạng.
Cuối cùng không ai dám đánh chủ ý tới nhóm 3 người Hitaro nữa.
— to gan! Dám làm càn trong phủ bổn quan!
Vương Bá Hổ dùng khing công đạp nóc đình viện đáp xuống đối diện Tiêu Đại Thành gầm lên giận dữ.
Trước khi nhận chức Cổ Long Thành Thành Chủ, Vương Bá Hổ cũng từng là một đại tướng trong quân.
— Vương Thành chủ đại nhân. Chuyện lần này, phải trái đúng sai, hẳn là ngài đã tra kĩ lưỡng. Tuy ngài từng là đại tướng quân, nhưng thực lực so với Võ Hầu đều kém xa đi!
— đúng sai không tới lượt ngươi nói! Ngươi cho rằng mình là Võ Hầu hay sao?
— vậy phải thử mới biết được!
Hai người lập tức xông vào cận chiến.
Vương Bá Hổ ngưng tụ chân khí tung ra một chưởng mạnh nhất.
Tiêu Đại Thành nắm chặt tay tung 1 đấm.
Quyền chưởng va chạm không phát ra tiếng động.
Vương Bá Hổ cảm giác cả cánh tay đau nhói, xương như muốn nứt. Gã cảm giác mình vừa chưởng lên cục sắt!
Tiêu Đại Thành lùi ba bước mới đứng vũng, nhưng liền tiếp tục xông lên.
Vương Bá Hổ không dám lấy cứng đối cứng, lợi dụng bộ pháp ảo diệu né tránh.
Gã vận dụng chân khí lên đôi chân, khiến Tiêu Đại Thành không theo kịp , liên tục đánh hụt.
— không có chân khí sao? Chỉ một thân man lực cũng đòi so với Võ Hầu!
Vương Bá Hổ nhanh chóng phát hiện ra điểm yếu của Tiêu Đại Thành.
Sau mấy lần đảo hướng, Vương Bá Hổ thành công một chưởng trúng vai Tiêu Đại Thành.
Tiêu Đại Thành bị đánh văng 5 bước, nhưng thụ thương không nặng. Vẫn hùng hổ xông lên.
— kéo dài càng lâu càng bất lợi cho cha! Tốc độ của người theo không kịp đối thủ!
Hitaro 2 tay kết ấn, liên tục đổi kiểu, huy động quá nửa nhẫn lực trong cơ thể, từ dưới chân Vương Bá Hổ đột nhiên xuất hiện những gai đất.
Điều này làm tốc độ Vương Bá Hổ hoàn toàn không thể dùng được.
Tiếp đến lại có mấy thổ tiễn xuyên lên, khiến gã phải vặn người né tránh.
Tranh thủ đối phương sơ hở, Tiêu Đại Thành áp sát Vương Bá Hổ tung một quyền trúng ngực.
Vương Bá Hổ hộc ra một ngụm máu lớn, bay lui mười mét đụng đổ bức tường, không rõ sống chết.
— Đi!
Tiêu Đại Thành cũng không ham đánh, tiếp tục mở đường.
Cao thủ mạnh nhất phủ thành chủ đã bị hạ. Vệ binh dù đông cũng không dám liều mạng.
Hitaro cùng gia đình nhanh chóng chạy tới cửa thành Tây.
Hắn đã chuẩn bị sẵn xe ngựa. Cả nhà leo lên giục ngựa chạy trốn.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire