dimanche 28 avril 2024

Ninja Chương 2


Ngày hôm sau cả thành Cổ Long rung chuyển. Con trai độc nhất của Vương Thành Chủ bị thiến trong đêm.

Kẻ ra tay đã trốn thoát dù đã bị thương không nhẹ.


Một vạn vệ binh thường trú được huy động toàn bộ nhằm tìm kiếm hung thủ.

Trái lại với phản ứng của quan binh, người dân nghe được tin này đều vui đến muốn lập tức mở tiệc ăn mừng. Chỉ là vì ngại mặt mũi thành chủ đại nhân, nên cố nén vui sướng trong lòng!

Hitaro gắp miếng rau xào, và ngụm cơm lớn.

— Thần nhi, ngoài kia xảy ra chuyện, con đừng ra ngoài đi loạn!

— mẹ yên tâm. Mà chuyện rước dâu tiến hành đến đâu rồi?

— ài.. hôm qua xảy ra chuyện lớn. Không biết phủ thành chủ định thế nào nữa!?!

Hitaro nhếch miệng cười thầm.

Bên cạnh, Linh Nhi vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng cũng nhẹ nhõm nhiều lắm. Tên đó nổi tiếng trác táng toàn thành. Không ít cô gái đã bị gã hại đến mất mạng. Chỉ vì gia thế của gã mà tất cả phải nuốt hận trong lòng!

— Thần Nhi, tại sao trên người con lại có nhiều vết thương mới như vậy?

— hôm qua con ra ngoại thành săn sói. Muốn kiếm ít tiền thưởng giúp mẹ tiền chợ!

— ôi! Sao con lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy! Từ bé tới giờ con chỉ rèn luyện văn sử, nào có luyện qua võ nghệ! Từ giờ đừng bao giờ làm bậy nữa! Chỉ cần con cố gắng, ắt sẽ thi đậu làm quan!

— mẹ! Trương thi hương năm vừa rồi, người đỗ toàn là có quan hệ với các văn thần võ tướng, hoặc gia đình phú quý! Người có xuất thân bần hàn nào có ai? Bao năm qua cũng đều như vậy!

Mẹ của hắn thở dài không nói gì nữa. Mười mấy năm qua, nàng và chồng đã làm hết mức để các con được sống cuộc sống thật bình thường.

Linh Nhi tư sắc hơn người. Khiến chồng nàng bị Thành Chủ điều ra tiền tuyến.

Tiêu Thần, con trai nàng, lại vẫn cùng người ta đánh đánh đấm đấm!

Bữa cơm chưa xong, binh lính đã ùa vào.

— đại quan nhân, có chuyện gì?

— thành chủ có lệnh tra xét toàn thành tìm thích khách! Tiêu Thần! Tại sao trên người ngươi có nhiều vết thương mới?

— quan binh đại nhân, nó hôm qua ra ngoài đi săn. Một văn nhân trói gà không chặt. Bị thương mà trở về!

— ai làm chứng ?

— ta tuy bị thương trở về, nhưng cũng là giết được một đầu sói. Còn đang định nghỉ ngơi một chút rồi mang đầu nó đi lĩnh thưởng đây!

Hitaro chỉ tay vào trong phòng, nơi chiếc đầu sói vẫn còn máu tươi.

Chứng cứ ngoại phạm này quá thuyết phục, binh lính thành chủ không cách nào bắt bẻ!

Hitaro thầm cảm thán, có học thức thật tuyệt vời. Mười mấy năm đèn sách của Tiêu Thần thật có giá trị! Việc chuẩn bị chu đáo chứng cớ ngoại phạm trước khi hành động thật sáng suốt!

Hôn lễ định sẵn của Vương Bá Vương với Linh Nhi bị huỷ bỏ. Quan quân đảo tung Cổ Long Thành suốt 10 ngày không có kết quả.

Vương Thành Chủ trán nổi gân xanh, một chưởng đập nát góc bàn bằng đá hoa cương.

— thật vô dụng! Một vạn binh mã cũng không tìm ra tung tích hung thủ! Các ngươi còn có gan trở lại gặp ta!

— Thành Chủ bớt giận. Có lẽ hung thủ đã chạy khỏi thành ngay đêm đó cũng nên!

Vương Bá Hổ nắm chặt nắm tay, răng cắn ken két. Đêm đó lão không có ở nhà, bằng không hung thủ có mười cái mạng cũng chạy không thoát!

— điều tra tất cả hành động của tên nghịch tử trong vòng 2 tháng trở lại đây cho ta! Hung thủ nhắm tới nó, hẳn là có liên quan!

Vương Bá Hổ nuốt không trôi cục tức này. Lão biết thằng con trời đánh không nên thân, gặp báo ứng là sớm hay muộn. Bên ngoài lão còn đầy con riêng, không lo tuyệt tử tuyệt tôn. Nhưng đây là mặt mũi của lão!

Hitaro một mình luyện tập trong sân. Hắn rất háo hức. Những tuyệt kĩ ninja kiếp trước không thể thực hiện! Nay đều lần lượt được hắn thi triển đi ra.

Vốn để đạt tới trình độ như vậy, đều cần mấy chục năm khổ luyện. Nhưng kiếp trước, Hitaro đã khổ luyện gấp 10 lần người khác. Chỉ vì thể chất quá kém mới không ra thành tựu gì. Nhờ vậy kiếp này chỉ cần vài ngày, hắn đã đạt tới độ cao hiếm có trong giới ninja.

Cái hắn thiếu chỉ là nhẫn lực! Do thời gian luyện tập chưa đủ lâu!

Nhẫn lực là nguồn năng lượng quan trọng để ninja thi triển nhẫn thuật của mình.

Hitaro gom tiền đổi thưởng đầu sói, đến thợ rèn trong khu phố đặt rèn một cặp kiếm tử mẫu.

Đối với ninja, bất kể thứ gì cũng có thể trở thành vũ khí. Nhưng mà đôi kiếm này vẫn là thứ gây sát thương mạnh nhất của một ninja.

Hitaro muốn tiếp tục đi săn thú kiếm tiền thưởng, rồi dần dần trang bị đủ vũ khí cần thiết.

Với sức mạnh hiện tại, đừng nói sói, dù là hổ dữ ở ngoại thành cũng là rất dễ dàng với Hitaro.

Một phần tiền thưởng hắn đưa cho em và mẹ. Nhờ vậy chi tiêu của họ cũng trở lên thoải mái hơn nhiều.

— Thành Chủ đại nhân, theo như tin tức thu thập được. 3 ngày sau khi thiếu thành chủ bị tấn công, đáng lẽ là ngày thiếu thành chủ nạp thiếp. Tiêu Linh Nhi ở thành Tây!

— tháng nào thằng ranh đó chẳng nạp thiếp!

— lần này có chút khác! Anh trai của Tiêu Linh Nhi là Tiêu thần, vốn trước đây là một học sinh trói gà không chặt! Nhưng gần đây hắn liên tiếp nộp đầu lang, đầu hổ đổi thưởng!

— thật sự như vậy? Đúng là có điểm đáng ngờ! Mang cả nhà bọn chúng tới gặp bổn quan!

— chủ nhà đó là Tiêu Đại Thành, làm việc trong quân doanh số 7. Trước đây một thời gian đã bị điều ra tiền tuyến!

— quân doanh số 7 là hậu cần! Sao có chuyện điều ra tiền tuyến?

— tiểu nhân e là thiếu thành chủ đã động chút tay chân để ép Tiêu Linh Nhi đồng ý hôn sự!

— khốn kiếp! Không nên thân! Mang bọn họ tới cho bản quan!

Nửa ngày sau, Tiêu phụ và Tiêu Linh Nhi quỳ trước công đường phủ Thành Chủ.

— thành chủ đại nhân khoẻ. Không biết người cho gọi bọn tiểu nhân là có chuyện gì ?

— Tiêu Thần đâu?

— bẩm thành chủ đại nhân, hắn không có nhà!

— ngẩng mặt lên!

Khi Tiêu phụ và Linh Nhi nhìn lên, Vương Bá Hổ hơi ngẩn người. Mẹ con nhà này đều thật quá xinh đẹp! Gặp qua rất nhiều mỹ nhân, nhưng không ai được như họ! Tại sao và từ lúc nào ở Thành Tây lại xuất hiện cặp mẹ con đại mỹ nhân này ?

— bổn quan nghe nói ngươi vốn sẽ trở thành con dâu của bổn quan, nhưng sau khi xảy ra biến cố, chuyện này bị rơi vào quên lãng?

Vướng Bá Hổ chỉ vào Linh Nhi hỏi.

— bẩm đại nhân, chuyện này là thiếu thành chủ ấn định, Linh Nhi không thể phản đối!

— làm dâu của bản quan uất ức lắm sao mà phải phản đối!

Vương Bá Hổ vỗ bàn, quát.

Tiêu phụ nắm chặt tay. nàng không ngờ có ngày bị rơi vào cảnh uất ức thế này! Nếu không bị người ta phế đi …

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire