mardi 16 avril 2024

Bạch Lang Chương 1

 Bạch Lang

Chương 1

Long ngồi xuống, bên cạnh là một cái đầu lông lá nhô ra khỏi vách đá.

— ở trong núi có khó chịu không?


— thật ra cũng không khó chịu gì cả. Mỗi cái là chẳng thể đi đâu được!

— ị đái thì sao?

— ngươi đùa lão Tôn à? Ở tu vi như của lão Tôn, từ lâu đã không cần bài tiết!

— thế thì ngươi đâu phải con khỉ, giống con Tề Hưu hơn! Chỉ ăn mà không ị!

— ngươi có tin lão Tôn mà ra được sẽ vả ngươi đầu tiên không?

— hê hê, ngươi cứ ra được hẵng hay!

Long nhìn Tôn Ngộ Không đang bị đè dưới Ngũ Chỉ Sơn. Đây là thời điểm con khỉ này đã bị đè ở đây 270 năm, còn Long tới thế giới này được 10 năm!

Hắn nằm xuống, nhớ lại quãng thời gian trọng sinh tới thế giới này.

Kiếp trước, hắn đọc khá nhiều tiểu thuyết giả tưởng, nhưng chẳng bao giờ tin mấy thứ nhảm nhí đó lại xảy ra với mình.

Có điều trong truyện, người ta sống lại đều là nhân vật chính đẹp trai, cao to, vạm vỡ.

Còn hắn, ôi dồi ôi, phải mất 1 năm hắn mới chấp nhận được hình hài mới! Không phải con người!

Ừ thì Bạch Lang đấy, cũng tính là đẹp mắt nhất trong bầy sói rồi!

Lại thêm 3 năm bôn ba,bị thợ săn bắt, trốn thoát, lại bị bắt! Sau mấy lần như thế thì lưu lạc từ Tuyết Sơn đến nơi nóng bức này!

Ở đây hắn gặp Tôn Ngộ Không đang bị Phạt Tổ đè dưới Ngũ Chỉ Sơn.

Con khỉ buồn quá, liền kết bạn với Long. Hắn ở lại đây thi thoảng giúp con khỉ gãi đầu, hoặc nhặt mấy quả cây ăn cho đỡ nhớ.

Hình hài chó sói bất tiện, con khỉ liền dạy hắn tu hành, dạy hắn Thất Thập Nhị biến.

Căn bản cũng là để Long có thể giúp y tháo lá bùa của Phật Tổ. Nhưng vô ích, không ai có thể chạm được vào lá bùa đó, đặc biệt là yêu quái, lại càng không thể!

Qua mấy năm, tuy mới chỉ học được chút da lông, nhưng cũng giúp Long có thể hoá thành hình nhân loại, dĩ nhiên vẫn mang cái đầu hình sói! Rất ra dáng một tiểu Yêu quái!

Dù vậy cũng thuận tiện rất nhiều cho việc leo cây hái hoa quả tươi phục vụ con khỉ!

— ngươi nói xem, bao lâu nữa ta có thể mạnh như ngươi lúc đại náo thiên đình?

— Ừm, cũng khoảng 3 đến 5 vạn năm thôi!

— cái gì? Ngươi tu hành cũng chỉ mấy chục năm thôi mà!

— ờ, lão Tôn là thiên địa chi linh, sinh ra đã có tu vi không thấp, lại ăn một đống linh đan diệu dược, thiên tài địa bảo! Phải khác người chứ!

— có phải tại công pháp tu luyện Pháp Lực ngươi truyền cho ta cấp thấp quá?

— ừ, có thể! Năm đó Bồ Đề Tổ Sư không dạy lão Tôn công pháp tu hành, chỉ dạy cân đẩu vân và Thất Thập Nhị Biến. Công pháp này là lão Tôn trấn lột của lão Long Đông Hải.

— như thế là ngươi chỉ cắn doping mà lên tới tu vi Thiên Đạo sao?

— ừ, lão Tôn trộm mấy viên thuốc của lão Nguyên Thuỷ. Lão sợ Thiên Kiếp Thiên Đạo Kỳ, nên không dám ăn. Kết cục bị lão Tôn ăn mất! He he, lão tôn là tinh hoa của thiên địa, đương nhiên vượt qua Thiên Kiếp dễ dàng!

Long thầm nghĩ, tu vi Thiên Đạo, lại có Đệ Nhất Thần Khí Kim Cô Bổng, thông thạo Cân đẩu vân, Thất Thập Nhị Biến, mà sao sau này thoát khốn, theo phò Đường Tăng lại có vẻ yêu yếu!

— năm đó, Như Lai tìm ra nhược điểm, phá tu vi Thiên Đạo của lão Tôn. Mấy trăm năm giam giữ ở đây, pháp lực liên tục bị thứ đó thôn phệ. Tu vi càng lúc càng thụt lùi! Bây giờ cũng không còn là Hỗn Nguyên Đại Tiên nữa, chỉ còn là Thái Ất Chân Tiên thôi.

— à, thì ra là vậy!

— thì ra cái gì?

— không có gì.

Thời gian thấm thoắt trôi qua 100 năm.

Long đứng soi mình trong làn nước. Cuối cùng hắn đã có thể biến thân hàn toàn sang hình thái nhân loại, không có một chút dấu vết yêu quái.

Ngay cả yêu khí cũng không lộ ra.

— trừ khi là Kim Tinh Hoả Nhãn, Âm Dương Nhãn của Nhị Lang Thần, bằng không thì kính chiếu yêu cũng không nhận ra chân thân của ta. Thuật biến thân được con khỉ nghiên cứu cải tiến trong mấy chục năm thật lợi hại! Quả nhiên là thiên địa chi linh, cũng có thực tài!

Long hái một mớ hoa quả mang về đãi con khỉ.

— ngươi bây giờ mới vượt qua tu vi Phàm Nhân, đạt tới Nhân Tiên cảnh trung kì. Mạnh hơn đám tiểu yêu chút xíu. Ra ngoài chớ cậy mạnh mà bị vả cho gãy răng!

— he he, ngươi yên tâm! Ta đánh không lại còn có cân đẩu vân! Chẳng phải dù là cấp độ Yêu Vương cũng không đuổi kịp hay sao? Ta sẽ thường xuyên về thăm ngươi, mang cho ngươi hoa quả tươi!

— ừ đi đi! Lão Tôn cũng có chút không chịu nổi con sói mỏ hỗn nhà ngươi rồi!

Long lúc này tuy pháp lực và pháp thuật chưa đâu vào đâu, nhưng lại học Cân đẩu vân đến viên mãn chi cảnh, tức là còn cao hơn Tôn Ngộ Không một bậc.

Khiến con khỉ không khỏi cảm thái tài năng siêu việt trong khoản chạy trốn của hắn.

Long muốn đi nhìn ngắm thiên hạ này.

Từ khi trọng sinh, ngoài việc trốn chui trốn nhủi, chính là ở lỳ bên cạnh Ngũ Chỉ Sơn.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire