mardi 14 mai 2024

Người yêu cũ là một cái gì đó rất khốn nạn


- Anh đang 1àm gì dạ ? Rảnh không ? 

 - Anh ngồi 1àm dở chút công việc thôi, sao thế em ? 

 - Tối mình gặp nhau không ? 

 - Ừm được nè. 

Chúng tôi hẹn nhau ở một quán Pub nhỏ, không gian có phần sang trọng, náo nhiệt. Em 1à crush cũ của tôi, tôi nhớ mình đã từng nói thích em nhưng em từ chối, sau đó em có người yêu. Chuyện mới diễn ra cách đây khoảng hai tháng thôi. 

 - Dạo này nhìn anh đẹp trai nhỉ. 

 - Còn em với bạn trai thì sao ? Hẹn anh đi thế này anh ấy có ghen không ? 

 - Em với anh ta chia tay rồi. 

Mặc dù không nói ra nhưng tôi có cảm giác như mình chỉ 1à một sự 1ựa chọn. Nhưng nghĩ 1ại thì cũng đúng, nếu người đang yên vui thì cuộc gặp gỡ này trở nên sai trái mất rồi. 

 - Chắc em đang buồn 1ắm nhỉ ? 

 - Hôm nay em không về nhà, 1át em đi theo anh được không ? 

 - Được. 



Rẽ vào nhà nghỉ khi cả hai đã ngà ngà say. Em bắt đầu có nhiều hành động thân mật hơn, ôm hôn tôi trong trạng thái dở khóc dở cười. Người đẩy tôi xuống giường, dùng chân kẹp tôi cứng ngắc. 

 - Anh chỉ em cách quên một người đi. 

Không chịu nổi nữa, tôi gạt phăng em ra, nói với cái giọng hơi 1ớn tiếng: 

 - Anh không biết cách để quên một người, nhưng cứ 1àm theo cách của em thì chắc chắn sẽ 1àm tổn thương những người tiếp theo. Chẳng ai trên đời này muốn 1à người thay thế cả. 

 - Em xin 1ỗi - nói rồi người gục mặt xuống gường khóc. 

 - Đừng xin 1ỗi anh, xin 1ỗi chính bản thân em ấy. 

Đóng cửa cái rầm bỏ 1ại em trong sự ngỡ ngàng, tôi cảm thấy mình ngầu đét. Ít ra tôi đã hành động đúng theo con tim mình mách bảo. 

 - Ơ anh đi đâu đấy ? 

 - Anh xuống gặp 1ễ tân hỏi chuyện. Nãy trong ngăn kéo không thấy bao cao su.

lundi 13 mai 2024

Lôi Thần Chương 2


Long chào từ biệt Tôn Ngộ Không. Nhảy lên Cân đẩu vân bay đi.

Hắn học rất giỏi Thất Thập nhị biến, nhưng Cân đẩu vân lại rất tệ.

Gọi ra được 1 đám mây để cưỡi bay đi là rất giỏi rồi! Làm gì có chuyện nhún một cái bay 1 vạn 8000 dặm như con khỉ kia!

Tiểu Long vận pháp lực, tốc độ cân đẩu vân tối đa của hắn lên được khoảng 500km/h

— đỡ hơn là đi bộ! Mà tốc độ này cũng ổn mà!

Tiểu Long tự an ủi bản thân.


Hắn từng hỏi Tôn Ngộ Không, hắn có thể lên Thiên Đình được không?

Ngộ Không chỉ cười, nói “mơ đi!”

Lúc đó hắn không hiểu lắm, nhưng giờ thì đã rõ, Cân đẩu vân tốc độ này, không thể tạo ra vết nứt không gian nối tới Nam Thiên Môn!

Tiểu Long bay thẳng về phía Đông, hướng đi của hắn là tới Tà Nguyệt Tam Tinh Động, Linh Đài Phương Thốn Sơn, Tây Ngưu Hạ Châu.

Tiểu Long dựa theo trí nhớ của Tôn Ngộ Hông chỉ dẫn mà tìm đường.

Nhưng mà đến nơi, rõ ràng cái gì cũng không thấy. Chỉ là một vùng núi non xanh ngát. Cứ như tất cả đã bốc hơi toàn bộ, hoặc hoàn toàn chưa từng tồn tại Đạo quán nào ở đây cả!

— đúng rồi! Chả phải sau này khi sư phụ tìm về đây, cũng không gặp được bất cứ thứ gì đó sao! Thì ra Bồ Đề Tổ Sư đã sớm rời cả Đạo quán đi nơi khác từ sớm như vậy!

Tiểu Long kiếp trước đã đọc mấy lần bộ Tây Du Ký.

Khi trọng sinh, hắn không tin tưởng mọi việc sẽ diễn ra đúng như trong sách. Nhưng hiện nay xem ra, chuyện này có vẻ đúng như nguyên bản!

— có nên đi Côn Lôn Sơn hoặc Vạn Thọ Sơn cầu đạo không đây! Vạn Thọ Sơn có Nhân Sâm Quả Thụ, đến đó bái sư, dù học không thành tài, nhưng nếu ăn được 1 quả Nhân Sâm, vậy cũng sẽ có thêm cả ngàn năm thọ nguyên! Vả lại như thế sau này ắt sẽ gặp lại sư phụ khỉ, có thể giúp sư phụ qua ải đó dễ dàng hơn!

Nghĩ vậy, Tiểu Long đảo Cân đẩu Vân bay về phía Bắc Câu Lô Châu.

Khoảng cách từ đây tới Vạn Thọ Sơn không dưới 4000 dặm.

Tính toán, Tiểu Long phải bay cả chục giờ!

Hắn nghĩ bản thân không vội cầu đạo, lại muốn tham quan du lịch nhìn ngắm nhân sinh thế giới mới này.

Nên Tiểu Long giảm tốc độ xuống vài chục km/h. Thi thoảng gặp các thành trấn, đều dừng lại che giấu pháp lực, vào thành thăm quan.

Lúc này lãnh thổ phân chia cát cứ bởi các quốc gia nhỏ bé. Đều là chư hầu của đại quốc Trung Hoa cổ đại thuộc về thời nhà Tuỳ.

Gần như mỗi thành thị lớn, cũng đều là kinh đô và là lãnh địa của một tiểu quốc.

Tiểu Long hiện đang ở Lạc Hà Thành, kinh đô của Lạc Hà tiểu quốc.

Lạc Hà Tiểu quốc này khá là phồn vinh. Lạc Hà Thành nội rộng lớn với những căn nhà bằng gỗ hai tầng hoặc ba tầng vững trãi.

Ngoài thành bạt ngàn đồng ruộng, hoặc trại nuôi gia súc đông đúc.

Quân đội liên tục tuần tra khắp lãnh địa, nhằm duy trì an ninh trật tự và bảo vệ người dân.

Những tiểu quốc trù phú, rất dễ trở thành mục tiêu cho các toán thổ phỉ tới cướp bóc.

Vì vậy quốc vương sẽ không hà tiện, bỏ một phần lớn tiền thuế, duy trù một lực lượng quân đội tương đối cho vương quốc của mình.

Lạc Hà Thành quy mô lớn, quân đội lên tới hơn 1 vạn.

Tiểu Long vào thành cũng lúc ban trưa. Hắn tìm một tửu lâu và chọn món.

Từ khi trọng sinh tới giờ mới đi ăn nhà hàng.

Thân xác này là một cô nhi. Đi chăn trâu thuê cho chủ đất. Lúc đó Trâu bị sét đánh chết. Hắn thì trọng sinh, thân thể không trầy xước! Chắc chắn chủ đất sẽ không tin hắn!

Vì vậy sau khi bái Tôn Ngộ Không làm sư, Tiểu Long dựng lều ở lại ngay cạnh đó đến giờ.

Cũng vì ở cạnh con khỉ, nên Tiểu Long toàn là ăn hoa quả qua bữa.

Nay hắn vào quán, gọi liền mấy món, thịt cá đầy bàn, khiến những thực khách khác cũng phải trong mắt kinh ngạc!

Ăn được nửa bữa, Tiểu Long mới nhớ ra vấn đề cơ bản, hắn không có tiền!

Thời đại này tiền tệ cũng đã thống nhất trên cả lãnh thổ Trung Hoa, nhưng đa số vẫn thích tiêu trực tiếp bằng những mẩu bạc vụn hoặc vàng nguyên khối.

Tiểu Long có thể dùng phép thuật hoá ra vàng bạc, nhưng chỉ cần hắn rời xa vài dặm, phép thuật sẽ hết hiệu lực.

Như thế hắn cũng cảm thấy có lỗi với chủ quán. Mở cửa kinh doanh chỉ mong kiếm miếng ăn mà thôi!

Đang lúc Tiểu Long không biết phải đối phó thế nào, chợt có tiếng tù và nổi lên từng hồi theo nhịp điệu nào đó.

Mọi người đều dừng việc đang làm , chăm chú lắng nghe!

— Mau đóng cửa!

Chủ quán bỗng hét lên với những bồi bàn.

Thực khách cũng lục tục đứng dậy bỏ chạy, chủ quán không còn lòng dạ nào đòi tiền nữa cả, cùng với nhân viên chạy đi đóng các cửa sổ.

— khách quan, mời người mau rời đi! Chúng tôi phải đóng cửa ngay!

— ơ, xảy ra chuyện gì vậy? Ta còn chưa trả tiền!

— ôi khách quan! Không cần! Không có thời gian đâu! Mau tìn chỗ trốn đi! Hồi tù và này thông báo thổ phỉ rất đông! Binh lính cũng chỉ rút về bảo vệ hoàng cung thôi!

Tiểu Long chợt hiểu ra. Thì ra là có thổ phỉ tấn công Lạc Hà Thành cướp bóc.

Không làm khó lão bản, Tiểu Long đứng dậy, đi ra khỏi tửu quán.

Khắp các con phố, người người xô lấn nhau mà chạy.

— Hẳn là tới lân cận hoàng cung!

Nhìn đám dân chạy loạn, Tiểu Long biết nơi họ tới. Ở đó quân đội có thể bảo vệ cho họ.

Lần này thổ phỉ đến rất đông. Binh lính tự thấy khó chống lại, nên co về phòng thủ.

Bỏ mặc vùng ngoại vi Lạc Hà thành cho thổ phỉ mặc sức cướp bóc.

Những thổ phỉ này thật sự rất ác. Bọn họ không chỉ vơ vét của cải, lương thực, gia súc.

Nam thì bị giết. Nữ thì bị hiếp. Có chút nhan sắc, thậm chí bị bắt về trại làm nô lệ tình dục một thời gian mới giết!

— chỉ khổ những người dân thường!

Tiểu Long nhìn tình cảnh Lạc Hà Thành không khỏi cảm thán.

Một thổ phỉ cưỡi ngựa chạy ngang, thấy Tiểu Long ngẩn người, vung đại đao muốn chém đôi người hắn.

Đáng tiếc phàm nhân vẫn là phàm nhân. Tiểu Long dù tu vi thấp, nhưng vẫn là một Nhân Tiên. Lại tinh thông Thất thập nhị biến Địa Sát, trong mắt hắn, vài vạn tên thổ phỉ cũng không đáng là gì!

Tiểu Long vươn 2 ngón tay kẹp lưỡi đao chém xuống, liếc mắt một cái, tên thổ phỉ đã hồn lìa khỏi xác!

Tiểu Long tạm thời không muốn để lộ thần thông và phép thuật.

Nên hắn cầm luôn thanh đại đao đó, một đường đi tới. Một đao chém một mạng.

Sống 2 kiếp, đây là lần đầu tiên hắn giết người. Không ngờ lại một lúc giết nhiều như vậy!

Máu tươi văng khắp nơi, nhưng không giọt nào dính lên áo Tiểu Long. Quanh thân hắn có một khí tràng pháp lực, ngăn những giọt máu bắn tới.

Những tên thổ phỉ đang giết người, đốt nhà, hãm hiếp phụ nữ đều dừng hành động nhìn Tiểu Long.

Hắn đơn giản bước tới, mà sát khí toả ra khiến bọn chúng run sợ!

— chúng ta đông vậy, chả lẽ sợ mình nó! Anh em lên!

Tên thổ phỉ đầu lĩnh hét lớn, nhưng chân thì lui lại.

Sau khi giết hàng ngàn tên thổ phỉ, đã doạ bọn chúng khiếp vía, bỏ chạy tán loạn.

Dù vậy Tiểu Long nhìn quanh, vẫn thấy vô số xác người vô tội, vô số nhà bị cháy, vô số nữ nhân trần truồng bị hãm hiếp đến chết hoặc chỉ còn thoi thóp!

Thế nhân này, độc ác với nhân loại nhất, không phải yêu quái, mà chính là nhân loại!

Tiểu Long thét lớn, lướt đi đi gió, chém giết thêm hàng ngàn tên thổ phỉ nữa mới dừng tay.

Trời lúc này đã tối, các căn nhà bị cháy cũng đã tắt lửa.

Quân đội thám thính của Lạc Hà Thành kinh ngạc nhìn xác người ngổn ngang, trong đó phần lớn là thổ phỉ mà kinh ngạc.

Tiểu Long trở thành anh hùng của Lạc Hà Tiểu Quốc, được đích thân quốc vương mời vào cung tiếp đón.

Lôi Thần Chương 1


Thế giới này còn vô vàn bí ẩn mà nhân loại chưa thể khám phá ra! Những chuyện tưởng như chỉ có trong tiểu thuyết, lại có thể xảy ra với ai đó.

Tiểu Long dựa lưng vào vách đá trầm ngâm suy nghĩ về những điều đã xảy ra trong cuộc đời mình.

— này nhóc, ngươi lại nghĩ gì mà trầm tư thế?


Bên cạnh hắn là một cái đầu đầy lông lá, nhô ra khỏi vách đá, tròn mắt hỏi.

Tiểu Long nhìn lại gương mặt khỉ đang nhìn mình, nói:

— sư phụ, ta đang hồi tưởng lại chuyện đã qua. Ba mươi mấy năm rồi, mà ta vẫn chưa thể tin đây là sự thật! Nhiều lúc ta có cảm giác mình đang mơ!

— với ngươi ba mươi mấy năm là dài, nhưng với ta, chỉ như một cái chớp mắt. Ngươi xem, ta nằm ở đây đã 250 năm rồi!

— sư phụ, người tài giỏi như thế, thừa sức đi ra, tại sao cam chịu ở đây lâu như vậy?

— thực lực của ta tăng trưởng quá nhanh, thậm chí khiến ta cũng không thể hiểu hết về nó. Chính vì như vậy, ta mới thua trong pha đánh cuộc đó. Mấy trăm năm, thật ra cũng là cơ hội để ta tĩnh tâm, tìm hiểu kỹ càng sức mạnh của mình.

— thì ra là như vậy!

— không nói chuyện của ta nữa, nói chuyện của ngươi đi. Ngươi tiến bộ rất nhanh! Đã thoát khỏi giới hạn phàm nhân.

— đều nhờ sư phụ cả!

— ngươi thật sự có thiên phú! Năm đó ta theo Bồ Đề Tổ Sư gần trăm năm mới học Thất Thập Nhị Biến đến đại thành. Vậy mà ngươi chỉ mười mấy năm đã học tới viên mãn. Điểm yếu của ngươi hiện nay chỉ là pháp lực còn yếu. Sau này nên tìm một công pháp phù hợp.

— công pháp của sư phụ không tốt sao?

— không tốt! Nó hoàn toàn là công pháp cấp thấp của Tà Nguyệt Tam Tinh Động!

— vậy tài sao tu vi của sư phụ lại cao như vậy?

— ta là linh vật do thiên địa tạo hoá thai nghén, lại chén của lão Thái Thượng mấy rổ tiên đan, nên không tu luyện cũng đạt được tu vi rất cao rồi!

— sư phụ, ta nên đi đâu tìm công pháp?

— Tà Nguyệt Tam Tinh động, Côn Lôn Sơn, Vạn Thọ Sơn! Đấy là mấy nơi truyền dạy đạo pháp tu tiên. Bọn họ và ta không hợp nhau, khi tới đó bái sư, chớ nên nói chúng ta có quan hệ!

— ta thấy hay là thôi đi, theo học sư phụ, cũng đã hay lắm rồi!

— ngươi hiện nay mới tu vi Nhân Tiên, thọ nguyên cơ bản chỉ có 150 năm. Nếu tu luyện theo công pháp của ta, cuối đời mới lên được Bán Tiên, kéo thêm 100 thọ nguyên nữa là hết cỡ. Nếu không được ăn Bàn Đào hoặc Nhân Sâm Vạn Thọ Sơn, sẽ chết già mà thôi!

— công pháp quan trọng vậy sao?

— đúng vậy! Công pháp tốt sẽ tu luyện nhanh hơn! Chỉ khi tu vi tăng cao, thọ nguyên mới đủ tiếp tục duy trì ngươi tu luyện!

— ra là vậy! Đệ tử sẽ đi các nơi đó 1 chuyến!

— đi đi!

Tiểu Long là một kỹ sư điện, chuyên sửa chữa bào trì các đường dây điện cao thế.

Hắn có một cuộc sống khá là bình dị. Hằng ngày đi làm, tối hẹn bạn gái đi chơi, ăn uống chịch choạc, hoặc về nhà đọc truyện huyền huyễn.

Hắn vẫn nghĩ trọng sinh dị giới chỉ xảy ra qua trí tưởng tượng của nhân loại.

Nhưng một ngày đẹp trời, hắn cheo leo giữa những sợi cáp điện ở độ cao 300 mét so với mặt đất.

Nhiệm vụ của hắn là gia cố một vệt nứt trên đường dây này.

Rồi đột nhiên xuất hiện một đạo Thiên Lôi giáng thẳng vào Tiểu Long.

Hắn ngửi thấy mùi thịt cháy khét lẹt rồi mất đi tri thức.

Khi tỉnh dậy, phát hiện mình đang trong thân xác một cậu bé chăn trâu, bị sét đánh.

Trâu thì biến thành một khối thịt nướng thơm lừng.

Hắn thì không chút trầy xước, lại phát hiện gần đó, một cái đầu khỉ nhô ra khỏi vách đá trợn mắt nhìn hắn kinh ngạc.

— ha ha, trước giờ lão Tôn cứ nghĩ chỉ có mình ta bị sét đánh không chết! Hoá ra lại có một thằng nhóc cũng như vậy! Có muốn làm đệ tử lão Tôn hay không?

mercredi 8 mai 2024

Ninja Chương 27


Một ngày sau, Linh Nhi tỉnh lại.

— Ca ca, tại sao?

— muội đừng lo lắng! Ta làm vậy là có tính toán. Giờ hãy làm theo ta nói. Thần thức ngưng tụ nhìn vào thần thức hải …

Linh Nhi nhắm mắt, trước tới giờ nàng rất tin tưởng ca ca. Hắn làm vậy nhất định là muốn tốt cho nàng.


Nửa ngày sau, bên cạnh Linh Nhi là một chân long nhỏ như con rắn màu lam.

— kì lạ. Sao lại màu lam! Của ta là màu trắng! Thì ra người tu luyện khác nhau sẽ sinh ra chân long khác nhau!

— Chân Long thật sự sao?

— đúng vậy! Muội cần phải giữ bí mật về nó. Bồi dưỡng nó trưởng thành, sẽ là trợ thủ đắc lực cho muội!

— Chân Long của ca ca đã đạt tu vi Niết Bàn thật sao?

— Đúng. Có cơ hội ta sẽ cho muội xem. Chân Long ăn đan dược, nội đan và cả linh thú để trưởng thành.

Sau đó Hitaro lấy ra một viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan và một túi không gian đưa cho Linh Nhi.

— viên đan dược này sẽ chữa trị đan điền của muội. Nhưng chờ 2-3 tháng nữa hãy uống. Trong túi không gian này có đủ đan dược cho muội trọng tu tới Thiên Đạo Kì. Nhớ mỗi lần đột phá dẫn tới Thiên kiếp thì không cần lo lắng! Chân Long có thể thôn phệ Thiên Kiếp để trưởng thành! Ba tháng này muội nghỉ ngơi cho khoẻ, ta sẽ ra ngoài tìm nội đan cao cấp cho Chân Long của muội.

— cám ơn ca ca!

— ơn nghĩa gì. Muội đủ mạnh để tự bảo vệ an toàn, ta và cha mẹ cũng bớt lo lắng!

— hứ! Muội có bao giờ khiến người khác phải lo lắng đâu!

— ừ, ngoại trừ lần suýt thù bị gả cho tên vô lại kia!

— ca ca xấu. Không cho nhắc lại chuyện cũ!

— được rồi, muội an tâm nghỉ ngơi đi. Ta phải qua đó giúp bọn họ luyện chút đan dược.

Hitaro nhận lời luyện chế đan dược cấp 6 giúp tu luyện giả Thiên Đạo Kì tăng thần thức và chân khí. Đối với hắn 2 loại đan dược này đều đã là thành đan 100%.

Vì đây là sư mộ của muội muội, đối xử với nàng không tồi, nên Hitaro không giở thủ đoạn chiếm đoạt tài nguyên gì hết.

Nguyệt Hoa Cung coi như được một phen bội thu đan dược.

Hitaro ở lại luyện đan cho Nguyệt Hoa Cung gần 2 năm, xử lý mấy ngàn bộ tài liệu cấp 6.

Một mặt để thu mua Nhuận Linh kim loại, một mặt giúp đỡ Linh Nhi trọng tu và Chân Long của nàng.

Trong thời gian này, Tuyết Nguyệt cũng thường xuyên ở cạnh làm chân chạy cho hắn.

Tình cảm hai người cũng phát triển thêm một bậc.

Cũng phải thôi, hắn đang tuổi phương cương, khi gặp nàng tháo khăn che mặt thì cũng không khỏi ngây ngẩn chóng mặt!

Mà xét về tu vi, trình độ Luyện đan, hắn cũng khiến Tuyết Nguyệt nở hoa tình yêu.

Sau đó 2 người kết thành đạo lữ, cùng nhau song tu mỗi ngày.

— mai ta định trở lại Thông Thiên Môn một chuyến. Nàng đi cùng ta không?

— đương nhiên là đi rồi! Giờ thiếp đã là người của chàng! Bị chàng cho ăn phát nghiện! Làm sao có thể xa được đây!

— ha ha, vậy thì nàng chuẩn bị đi. Ta đi nói tạm biệt với Vân trưởng lão và Linh Nhi.

Hitaro rời khỏi động phủ của Tuyết Nguyệt, bay tới chỗ của Linh Nhi.

Được Hitaro cung cấp đan dược không giới hạn, Linh Nhi đã trọng tu tới Tiếp đạo kì tầng 3. Chân Long của nàng cũng đã tới Tiểu Đạo kì tầng 9.

— ca ca định đi sao!

— ừ. Ta có chuyện cần làm. Muội ở đây chuyên tâm tu luyện, ta sẽ trở lại thăm!

Hitaro lại lấy ra một túi nội đan cao cấp đưa cho nàng.

— nhớ lúc Chân Long đột phá Đại Đạo kì gặp Thiên Kiếp, muội nên tìm một nơi vắng vẻ, tránh bị người khác sinh dị tâm!

— muội sẽ nhớ rõ. Cám ơn ca ca. Khi nào đạt tu vi Thiên Đạo, muội sẽ đi tìn cha mẹ.

— được! Có ca ca, muội chắc chắn sẽ đạt tới cấp độ đó.

Hitaro và Tuyết Nguyệt rời khỏi Nguyệt Hoa Cung, bay về phía Đông.

Sau khi bay được một thời gian, Hitaro gọi Chân Long. Hình thể bình thường của nó đã rất to lớn! Chân long thu nhỏ lại chỉ dài chừng hơn 50 mét.

Tuyết Nguyệt kinh ngạc không ngừng.

— Chân Long chính là toạ kị của ta. Nàng đã là người của ta, không cần phải giữ bí mật nữa! Cưỡi nó sẽ đi nhanh hơn!

— toạ kị của chàng?? Nhưng mà khí tức, không thua gì ngũ đại trưởng lão!!

Ngũ đại trưởng lão của Nguyệt Hoa Cung cũng đều là cao thủ Niết Bàn kì!

— đúng vậy. Tu vi của Bạch Long hiện tại là Niết Bàn kì tầng 2. Đi thôi!

Hitaro cầm tay Tuyết Nguyệt bay lên đầu Bạch Long, đáp xuống.

Chân Long vặn người bay vút về phía Thông Thiên Môn.

Tốc độ tăng với trước kia không biết bao nhiêu lần.

Khi còn Thiên Đạo Kì, Chân Long mất hàng giờ để bay tới Giáp Hải Sơn Mạch. Hiện nay chỉ mấy phút đã tới Thông Thiên Sơn Mạch.

Mà Hitaro và Tuyết Nguyệt đều được chân khí của Chân Long bảo hộ, nên không hề cảm thấy phong bạo chút nào.

— tốc độ thật kinh khủng!

Tuyết Nguyệt chỉ có thể cảm thán! Nam nhân này đúng là có nhiều át chủ bài! Năm đó Triệu Tàn thật may mắn! Nếu đánh nhau ở nơi hoang vu, một vạn tên Triệu Tàn cũng không đủ cho Chân Long nhét kẽ răng!

Hitaro thu nhỏ Chân Long hoá thành con rắn nhỏ quấn quanh cổ tay. Hiện nay Hitaro không muốn xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, nên Chân Long cần luôn ở trạng thái bảo hộ.

Có chân long ở đây, không cao thủ Thiên Đạo kì hay Niết Bàn kì nào có thể bất ngờ dùng tu vi áp chế mà khống chế hắn!

Ninja Chương 26


Sau khi Chu Tước bỏ đi, thú triều không còn ai khống chế, lại bị hao tổn lượng lớn cấp 5,6. Nên chỉ sau một ngày đã nhụt chí mà tháo chạy.

Bên phía Tây Á Thành cũng tổn thất khá nặng nề do Chu Tước từ trong thành phá trận pháp lao ra.


Hitaro trở lại phát hiện khá nhiều khí tức Thiên Đạo kì. Hẳn là tiếp viện mà Tuyết Nguyệt mời tới.

Hitaro lần đó cùng Chân Long chạy đi không ai nhìn thấy. Nên hắn trở lại chỉ khiến Tuyết Nguyệt ngạc nhiên một chút.

— Đại sư đi đâu mấy ngày nay? Tiểu nữ tìm đại sư khắp nơi mà không thấy!

— Tuyết cô nương, tại hạ tranh thủ đuổi theo linh thú tìm chút thu hoạch!

— ra vậy! Lần này có 3 vị trưởng lão của tông môn tới đây. Tiểu nữ muốn giới thiệu đại sư với họ!

— hân hạnh!

— mời!

Chỉ có những môn phái ẩn cư mới có thể có nhiều cao thủ Đại Đạo Kì và Thiên Đạo kì tới như vậy.

Nguyệt Hoa Cung năm xưa là một môn phái trung lập rất mạnh. Thực lực so với Thông Thiên Môn không thua kém nhiều.

Hẳn sau lưng cũng có tồn tại Niết Bàn Kì.

Hitaro đi theo Tuyết Nguyệt tới căn nhà mà hơn nửa tháng trước hắn vẫn luyện đan. Đây đúng là căn cứ của Nguyệt Hoa Cung trong Tây Á Thành.

Vào trong phòng khách, trên ghế chủ sự đã ngồi sẵn 3 người, 2 nữ một nam.

Nguyệt Hoa Cung xưa nay tủ lệ nữ luôn cao hơn nam nhiều.

— Tại hạ nội môn đệ tử Thông Thiên Môn ra mắt 3 vị tiền bối!

— tiểu ca hữu lễ. Nếu theo cấp bậc Luyện đan sư, chúng ta mới là cần phải xưng 2 tiếng đại sư!

3 người thấy Hitaro liền đứng dậy chào lại. Không có dáng dấp cao cao tại thượng.

— đại sư còn trẻ không ngờ tu vi đã là Đại Đạo kì tầng 9. Xem ra không lâu sau sẽ tiến vào Thiên Đạo Kì. Hẳn là trọng điểm bồi dưỡng của Thông Thiên Môn, sớm muộn gì cũng trở thành Luyện đan sư 7 sao duy nhất của đại lục!

Một nữ nhân mang khăn che mặt mở miệng nói.

— cũng phải xem tại hạ có sống sót được tới ngày đột phá, và vượt qua được Thiên Kiếp không mới được! Giả như lần này, nếu không có Thiên Long kia xuất hiện lôi kéo Chu Tước đi chỗ khác, chắc hẳn tại hạ cũng phải bỏ mạng ở đây!

— lần này rất đa tạ đại sư ra tay trợ giúp. Mấy ngàn viên Hồi Nguyên Đan kia quả thật là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi! Cũng nhờ đó mà đám đệ tử Nguyệt Hoa Cung mới có thể sống sót.

— không có gì! Đó cũng là vì bản thân tại hạ cầu sống thôi!

— lần này cầu kiến đại sư cũng là muốn cầu đại sư luyện đan! Hẳn đại sư cũng biết, Luyện Đan sư 6 sao trên đại lục hiếm như sừng lân lông phượng! Tệ phái vừa hay có một ít linh thảo cấp 6! Mời đại sư ra giá, tệ phái muốn nhờ đại sư luyện đan!

— được kết giao với Nguyệt Hoa Cung là phúc của tại hạ. Chỉ cần các vị tiền bối cần, tại hạ liền tận sức, nói gì thù lao!

Hitaro đang rất cần Nhuận Linh kim loại số lượng cực lớn. Mà những thứ như vậy chỉ có thể tìm số lượng lớn ở các môn phái lâu năm.

Hắn không cần lấy miễn phí, hắn cần có chỗ để trao đổi! Đan dược và khả năng luyện đan chính là tiền vốn của hắn!

— không thể nói vậy được! Nguyệt Nhi nói rằng đại sư có thể luyện đan với tỷ lệ thành đan rất cao! Nếu làm miễn phí, chúng ta cũng ngại!

— vậy đi, tại hạ thực đang thiếu một thanh vũ khí vừa tay. Hiện nay đang thu gom Nhuận Linh kim loại số lượng lớn. Hay là tiền công cứ trả bằng Nhuận Linh kim loại là được!

— ừ! Ý kiến này không tệ! Mấy vạn năm qua Nguyệt Hoa Cung cũng tích luỹ được khá nhiều Nhuận Linh kim loại mà số lượng đem sử dụng cũng không bao nhiêu! Chỉ là như thế vẫn có phần thiệt thòi cho đại sư!

— không thiệt thòi! Không thiệt thòi!

— vậy chúng ta quyết định như vậy! Đây là lệnh bài khách quý của Nguyệt Hoa Cung. Bất cứ đệ tử nào nhìn thấy cũng phải tôn trọng như khách khanh trưởng lão! Đại sư cầm lấy!

Thế giới này rất kiêng kị việc phản bội sư môn. Nên dù muốn, Nguyệt Hoa Cung cũng không thể chiêu mộ Hitaro trở thành trưởng lãi của môn phái mình!

Sau đó Tuyết Nguyệt được giao nhiệm vụ dẫn Hitaro về Nguyệt Hoa Cung. Ở nơi này sẽ do 3 trưởng lão tiếp quản. Bọn họ muốn tìm hiểu Bạch Long và Chu Tước kia thế nào rồi!

Sâu trong Giáp Hải Sơn Mạch, ngược lên phía Bắc, chính là địa bàn Nguyệt Hoa Cung.

Ở đây, Niết Bàn kì có thể cảm ứng được thiên kiếp trên mặt biển của Chân Long. Nhưng vì Chân Long chui thẳng vào tâm Thiên Kiếp, nên khí tức phát ra của Thiên Kiếp chỉ như Đại Đạo kì thiên kiếp, nên không gây được chú ý cho cao tầng Nguyệt Hoa Cung.

Bằng không nhất định sẽ có cao thủ tới đó xem xét, sẽ phát hiện ra Hitaro ở ngay dưới phạm vi Thiên Kiếp không xa!

Bình thường có thêm người khác là tu luyện giả cao cấp trong phạm vi Thiên Kiếp sẽ khiến uy lực Thiên Kiếp gia tăng, và Thiên Kiếp sẽ tiêu diệt cả người lạ đó.

Nhưng vì Chân Long đã hấp thu toàn bộ thiên lôi, nên chỉ còn uy áp đặt lên Hitaro, là cách rất tốt để hắn rèn luyện tinh thần lực càng thêm tinh thuần! Vì vậy hắn mới không rời đi.

Nguyệt Hoa Cung cũng được một trận pháp ảo ảnh cự đại che lấp. Đối với những đại môn phái lâu đời, nội đan linh thú để duy trì trận pháp không phải là vấn đề! Xung quanh địa bàn của bọn họ đều tồn tại rất nhiều linh thú. Chỉ cần phái đệ tử ra ngoài đi săn 1 chuyến là đủ để dùng mấy chục năm!

Tuyết Nguyệt ở trong Nguyệt Hoa Cung cũng là nội môn đệ tử. Nàng nổi tiếng xinh đẹp bậc nhất thế hệ trẻ. Được rất nhiều nam đệ tử chú ý.

Người tu luyện được chân khí phạt kinh tẩy tuỷ, ai cũng sẽ trở lên xinh đẹp cả. Nhưng nếu khởi đầu đã xinh đẹp, càng về sau sẽ càng trở thành tuyệt sắc giai nhân vạn người mơ. Tuyết Nguyệt là một cô gái như vậy. Nhan sắc của nàng xứng đáng mệnh danh đệ nhất Nguyệt Hoa Cung, nơi hội tụ rất nhiều giai nhân tuyệt sắc.

Thấy Tuyết Nguyệt đi chung với một nam tử lạ mặt, nhiều đệ tử nam đã rục rịch bực bội trong lòng. Bọn họ dùng bao nhiêu năm qua để tán tỉnh mà vô vọng! Giờ cảm giác bị hớt tay trên sao mà nó khó chịu!

Tuy Hitaro có khí tức Đại Đạo kì tầng 9 nhưng ở Nguyệt Hoa Cung, số lượng Đại Đạo kì như vậy cũng không ít!

— ê tiểu tử lạ mặt! Ngươi là ai mà dám đột nhập Nguyệt Hoa Cung ta?

Một nam đệ tử có vẻ khôi ngô đẹp trai bước ra cản đường Hitaro.

— Triệu Tàn, ngươi chớ có vô lễ, đấy là …

Không để Tuyết Nguyệt nói hết, nam tử Triệu Tàn đã cướp lời.

— bất kể ngươi là ai, đến Nguyệt Hoa Cung tán gái, đều phải xác định trước! Đến dễ mà về không dễ đâu!

Hitaro không nói gì. Hắn không có ý định tán gái gì ở đây, hiện tại bị chụp cái mũ này cũng bực mình.

Triệu Tàn có vẻ muốn ra tay. Đệ tử đồng môn cấm giao chiến vô cớ, nhưng Hitaro không đeo huy hiệu Nguyệt Hoa Cung, tức là người ngoài. Vậy thì môn quy không cần phải giữ.

— Triệu Tàn, dừng tay! Đây là ..

Tuyết Nguyệt chưa nói xong thì Triệu Tàn đã thuấn di tới bên cạnh Hitaro tung một đấm.

— bụp!

Hitaro bị đấm trúng bụng, bay đập vỡ bức tường cách xa hàng chục mét, không dậy nổi.

Triệu Tàn hả hê. Dám cua người con gái hắn đang theo đuổi. Đáng đánh.

— Ngươi..

Tuyết Nguyệt hoảng hốt chạy tới đỡ Hitaro, nhưng Hitao liền hoá thành một đám khói, hắn đã đứng sau lưng Triệu Tàn.

Đây là nhẫn thuật Kim thiền thoát xác kết hợp phân thân thuật. Hitaro bị trúng chiêu là một phân thân, bản thể của hắn đã thuấn di tới sau lưng Triệu Tàn.

Đại Đạo kì đã có thể thuấn di trong phạm vi nhỏ. Thần thức yếu hơn sẽ không thể phát hiện ra phương hướng của người mạnh hơn.

Mà so về thần thức thì trong Đại Đạo kì không ai hơn được Hitaro.

Đáng tiếc Hitaro chưa luyện thành bất kì võ kĩ nào cấp độ Đại Đạo kì, nên sử dụng 1 chưởng pháp cấp thấp đã luyện tới viên mãn.

Chưởng đánh lên lưng Triệu Tàn khiến gã loạng choạng lao về phía trước, nhưng không tạo ra bao nhiêu thương tổn.

Triệu Tàn nghiến răng! Việc Hitaro dùng võ kĩ sơ cấp đánh gã, giống như là Hitaro đang khinh thường đối chiêu với gã vậy!

Triệu Tàn lại thuấn di tới trước mặt Hitaro ra chiêu.

Hitaro đều rõ ràng trong thần thức. Lần nữa dùng Kim thiền thoát xác, phân thân và thuấn di tới sau lưng Triệu Tàn.

Lần này là một quyền. Nhưng vẫn là cấp thấp.

Liên tục trúng mười mấy chiêu sơ cấp, Triệu Tàn bốc lửa giận ngút trời.

Chân khí ngưng tụ toàn thân, muốn toàn lực ra tay! Chân khí hoá thành từng đợt lôi điện quấn quanh cánh tay rất doạ người!

— Chuyện gì?

Đúng lúc này một khí tức Thiên Đạo kì ép xuống, buộc Triệu Tàn thu hồi chân khí.

— tham kiến Vân trưởng lão.

Tuyết Nguyệt chắp tay với phụ nữ mới tới.

— bẩm Vân trưởng lão, đây là Tiêu đại sư, Luyện đan sư 6 sao, khách mời của Nguyệt Hoa Cung được 3 vị Trần, Lộc, Nghiêm trưởng lão trao lệnh bài đặc biệt. Tiêu Đại Sư đồng ý tới Nguyệt Hoa Cung làm khách, đồng thời hứa sẽ giúp chúng ta luyện chế một số lô đan dược cấp 6. Tiểu Nguyệt được lệnh tiếp đón đại sư!

Nghe tới đây mồ hôi Triệu Tàn túa ra như tắm. Hắn bị ghen tuông mù quáng che mờ mắt. Giờ khó tránh ăn quả đắng!

Hitaro vẫn im lặng suy tư. Hắn không ngờ tác dụng của võ kĩ trong chiến đấu lại quan trọng như vậy!

Ban nãy đều là những võ kĩ đã luyện tới viên mãn. Chỉ là cấp độ hơi thấp. Lại không thể gây ra tổn thương gì cho đồng cấp.

Trước đó luyện tập với Linh Thú, hắn đều dùng phân thân thuật huyễn hoá ra 1000 phân thân cũng xuất chiêu. Dĩ nhiên sẽ khiến lực sát thương tăng nhiều lần. Nhưng ở đây hắn không tiện dùng chiêu đó, nên không có cách nào xoay sở!

Lần tới phải luyện một vài loại võ kĩ cao cấp! Những võ kĩ cấp thấp để lại luyện sau vậy!

Hitaro thầm nhủ.

Lúc này hắn mới chú ý tới việc đang xảy ra. Dường như Triệu Tàn mới nhận xong hình phạt của Vân trưởng lão, tiu nghỉu đi xa.

— Tiêu đại sư xin chớ để bụng. Thật là mấy kẻ không nên thân!

— không sao, làm phiền Vân trưởng lão.

Vân trưởng lão cùng Tuyết Nguyệt dẫn Hitaro đi thăm Nguyệt Hoa Cung một vòng.

— kia là .. Linh Nhi!

Hitaro chợt nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi tĩnh tu dưới một gốc cây trong khuôn viên Nguyệt Hoa Cung. Đó chính là Tiêu Linh Nhi, em gái hắn.

— a, tiêu đại sư nhận thức tiểu đồ?

Vân trưởng lão cũng có chút bất ngờ.

— nàng là đệ tử của người, Vân trưởng lão?

— đúng vậy, mấy chục năm trước ta có việc ra ngoài, tình cờ quen biết nàng ấy. Thấy nàng ấy bị tổn thương kinh mạch những vẫn chăm chỉ tu luyện. Chúng ta làm thân một thời gian, ta thấy thích, liền thu làm đồ đệ.

Hitaro gật đầu, hắn cũng nghe cha mẹ nói qua. Linh Nhi hiện giờ đã là Tiểu Đạo kì tầng 6. Tốc độ tu luyện không tính là chậm!

— nàng tên là Tiêu Linh Nhi, chính là tệ muội!

— Linh Nhi là tiểu muội của Tiêu Đại Sư! Thật sự là trùng hợp quá! Để ta gọi Linh Nhi tới cùng đại sư hàn huyên! Hai người đã lâu rồi không gặp mặt.

— đa tạ Vân trưởng lão chiếu cố Linh Nhi lâu nay!

Linh Nhi cực kì kinh ngạc khi gặp lại ca ca ở đây.

Tuyết Nguyệt định đưa cả hai tới phòng khách, nhưng Hitaro muốn tới động phủ của Linh Nhi và ở đó.

— ca ca, cha mẹ đều đã đến tu vi Thiên Đạo kì sao?

— đúng vậy! Đó là chuyện mấy chục năm trước! Giờ không biết 2 người đang vi vu ở đại lục nào du lịch rồi! Muội vẫn tu luyện Chân Long Thần Công chứ?

— vâng. Sư phụ không ép muội phải cải tu công pháp. Nên muội vẫn tu luyện nó.

— tốt!

Hitaro đột nhiên đưa tay đặt tới đan điền của Linh Nhi. Một cỗ chân khí cực mạnh bùng lên phá nát đan điền của nàng.

Linh nhi hộc máu, ngơ ngác nhìn Hitaro rồi ngất đi.