Hải Bình lặng lẽ ngồi lên kiệu trong tiếng nhạc rộn ràng xung quanh, khuôn mặt đã được tấm vải đỏ che đi biểu cảm.
— thật lớn! Đám cưới lớn quá!
— đương nhiên, đó là đám cưới của Tam Thiếu gia nhà họ Lâm!
— nghe nói cô dâu nhưng cũng là Giang Nam đệ nhất mỹ nhân!
— đừng nói Giang Nam, khắp thiên hạ, không ai đẹp như nàng ấy đâu!
— theo ta, Tam thiếu gia họ Lâm không xứng với nàng!
— ài, nàng ta cũng là số khổ! Ở thế giới này, mang trên mình tuyệt mạch, không thể tu luyện, dù xinh đẹp muôn vạn phần, cũng sẽ trở thành vật phẩm thông hôn, kết nối quan hệ gia tộc!
— thật đáng tiếc!
Kiệu hoa được hộ tống bởi một đội quân tư binh tu vi đều trên cấp Trúc Cơ tiến về dinh phủ Lâm gia.
Ngoài cửa Nguyễn gia, ai cũng đều vui vẻ, có phần hả hê, dường như không ai nghĩ tới số phận sau này của cô gái ngồi trong kiệu.
Tam thiếu gia nhà họ Lâm, là thiên tài tu luyện, mới 23 tuổi đã là Trúc Cơ trung kì, là rồng phượng trong giới thanh niên Đông Phương Thành.
Tuy nhiên hắn cũng là kẻ nổi tiếng háo sắc, trong nhà đã có tam thê bảy thiếp, nhưng thấy ai xinh đẹp, đều muốn nạp thêm. Cũng có không ít cô gái nhà lành bị hắn đoạt lấy trinh tiết, mà thấp cổ bé họng, không dám nói năng gì, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
— Nhất Bái Thiên Địa!
Tiếng bà mai vang lên bên tai, Hải Bình được người nâng tay, đỡ nàng làm nghi lễ bái đường.
— tiến vào động phòng!
— a ha ha, chúc mừng Lâm thiếu !!
Trong tiếng reo hò chúc mừng, cụng ly, Hải Bình được người dẫn vào phòng hoa, chuẩn bị nghi thức cuối cùng, là động phòng hoa trúc.
Ngồi đợi một hồi, Hải Bình thấy người vào vén tấm vải đỏ che mặt. Trước mặt nàng, là một thanh niên mặc đồ tân lang, hẳn là Tam Thiếu Gia.
Chỉ là không giống lời đồn, Lâm Tam Thiếu không hề đẹp trai lãng tử gì cả, hắn có gương mặt nhọn khá gian ác, cùng đôi mắt ánh lên vẻ dâm tà!
Lâm Tùng Dương liếm mép, vung tay xé toang váy tân nương trên người Hải Bình thành mảnh vụn, lộ ra thân thể ngọc ngà trắng hồng tuyệt đẹp.
Đối với tu vi Trúc cơ kì mà nói, việc búng tay khiến váy áo trên người phàm nhân nát vụn dễ như trở bàn tay.
Hải Bình e ấp che đi hai bầu vú căng tròn, với 2 núm vú hồng hào xinh xinh. Hai chân nàng khép chặt, giấu đi khe lạch huyền bí, chỉ lộ ra chòm lông đen huyền mượt mà!
Lâm Tùng Dương mắt đỏ lên tràn đầy dục vọng, cầm 2 chân ngọc banh ra, dương vật căng cứng chuẩn bị sẵn sàng thâm nhập!
— khoan! Anh hãy từ tốn! Anh mà vào luôn, em sẽ đau! Anh ngồi xuống đây, em sẽ giúp anh hạ hoả trước!
Hải Bình nắm lấy khúc gân nóng hừng hực của Lâm Tùng Dương, khi quy đầu cố tách đôi môi âm đạo.
Nàng quỳ lên, ưu nhã vén tóc, môi xinh hé ra, ngậm lấy quy đầu mà mút. Nàng vừa bú, bàn tay mềm vừa xục nhẹ thân cu.
— hàng của chàng to quá! Um um u um
— a.. thoải mái!
Lâm Tùng Dương nhắm mắt hưởng thụ, bàn tay không quên vò bầu vú căng tròn đàn hồi của Hải Bình.
Nàng có kĩ thuật bú mút rất cao, khiến Lâm Tùng Dương suýt phóng! Chẳng qua nàng tha cho, chứ nếu không hắn thật đã phóng rồi!
Lâm Tùng Dương không ngờ kỹ thuật bú mút của nàng thiện nghệ như vậy! Nếu không phải đã biết Hải Bình từ sớm, gã đã nghĩ nàng là gái lầu xanh!
— nàng.. tuyệt vời! Ta .. phê quá!
Hải Bình nằm ngửa ra, hai chân dang rộng.
— Anh hãy liếm em một chút, cho mềm ra, lát nữa anh tiến vào sẽ càng phê hơn!
— đương nhiên rồi, nàng có cách nói chuyện thật kì lạ! Hôm nay không trổ chút tài nghệ, thì thật mất mặt!
Lâm Tùng Dương bò nhoài ra, le lưỡi liếm dọc khe bướm xinh, rồi ngậm lấy hột le mà liếm, mút. Cùng lúc hắn dùng một ngón tay, lách vào khe lạch, mơn trớn vùng thịt non.
Lâm Tùng Dương không hổ là cao thủ tình trường, kĩ thuật khởi động của gã cũng cao minh không kém!
— ưm.. thích! Em thích.. ư ưm.. Anh đừng cho ngón tay vào sâu quá, rách màng trinh đấy..ưm..
Hải Bình oằn cong người, dâm thuỷ trào ra lênh láng! Thân thể này vô cùng nhạy cảm mà!
— ôi, đã quá.. em thèm.. ưm.. anh liếm thật khéo.. ư ưm .. chịch em đi..
Lâm Tùng Dương hưng phấn banh chân mỹ nhân, dương vật thô to kê thẳng âm đạo 17 trăng tròn trinh trắng.
Dương vật xuyên qua màng mỏng, rỉ ra mấy giọt máu.
Hải Bình hơi quặn người vì đau!
Nhưng cơn đau nhanh chóng được thay bởi sự phê tê sướng khoái khi dương vật ma sát sâu trong âm đạo. Quy đầu chạm vào vách tận cùng sâu thẳm, kích lên từng đợt cao trào khiến Hải Bình run rẩy trong khoái lạc.
Hai mép âm đạo của nàng co bóp, như muốn nghiền nát khúc gân nóng hổi đang thò thụt vào ra.
Âm khí trào ra lênh láng.
Trong phòng tân hôn vang lên từng tràng rên rỉ hưng phấn, xen kẽ với những tiếng thét lên đỉnh của nữ nhân.
Lâm Tùng Dương cảm giác hôm nay hắn khoẻ gấp chục lần bình thường. Càng chịch càng hăng, càng rấn càng khoẻ.
Vùng da thịt quanh bướm xinh đỏ ửng cả lên vì thân thể hai người va chạm mạnh hàng giờ liên tục.
Dương vật trương to ra mấy phần, Lâm Tùng Dương hưng phấn tới cực điểm.
— a a a, ta không trụ nổi nữa! Ta phóng!
Hải Bình gồng người, tay giữ lấy mông Lâm Tùng Dương, âm đạo co bóp xiết chặt, đón nhận dòng tinh dịch nóng hổi.
Chỉ là Lâm Tùng Dương không hề nhận ra hắn phóng nhiều hơn bình thường hàng trăm lần, tinh dịch xối xả tuôn vào âm đạo Hải Bình, mang theo toàn bộ sinh cơ và tu vi một đời của hắn!
Lâm Tùng Dương khuôn mặt thoả mãn mà cơ thể dần khô quắt lại!
Hải Bình đẩy cái xác Lâm Tùng Dương sang một bên, toàn thân nàng phát sáng kì lạ, một hồi sau mới trở lại như bình thường!
— ngươi làm hại không ít thiếu nữ! Hôm nay coi như đền tội rồi! Màng trinh của ta coi như là món quà tiễn ngươi lên đường, người chồng một ngày của ta!
Hai tay Hải Bình kết ấn, một hoả cầu lửa đỏ rực hình thành, nàng đốt xác Lâm Tùng Dương thành tro bụi!
Nếu ai nhìn thấy sẽ kinh ngạc rớt hàm!
Không phải nàng mang thân thể tuyệt mạch hay sao? Làm sao có thể thi triển Phép thuật như vậy?!?
Hải Bình nằm xuống giường để cơ thể hoàn toàn làm chủ lượng pháp lực mới.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire