Phục Long đế quốc là một trong 5 quốc gia trên Thiên Tinh đại lục này. Nó toạ lạc ở phía Đông, nhiều khi được gọi là Đông Thổ. Tương tự, mấy quốc gia kia sẽ là Tây Thổ, Bắc Thổ, Nam Thổ, và Trung Thổ.
Toàn cõi Thiên Tinh đại lục rất rộng lớn. Nhưng năm quốc gia lại chỉ vỏn vẹn chiếm tổng cộng chưa đến 10% diện tích.
Tại vì giữa mỗi quốc gia, thay vì là 1 lằn ranh biên giới, thì lại là bạt ngàn núi non, rừng rậm hay hoang mạc nguy hiểm.
Những nơi đó, người bình thường không thể sinh tồn, do có quá nhiều nguy hiểm có thể dễ dàng cướp đi sinh mạng bọn họ.
Chỉ có những tu luyện giả mới dám hành tẩu ở những nơi như vậy!
Mà thật ra, họ buộc phải dấn thân vào những nơi hung hiểm đó. Vì tu luyện cần rất nhiều tài nguyên. Mà tài nguyên chỉ có thể tìm ở những nơi như vậy!
Lãnh đạo mỗi quốc gia luôn muốn có chính sách, chiến lược mở rộng lãnh thổ, khai phá thêm vùng đất mới. Nhưng phần vì lãnh thổ hiện tại của mỗi quốc gia đã quá lớn, phần vì chi phí, nhân lực cho việc đó cũng rất khổng lồ khó kham nổi.
Ẩn Linh Tông nằm gần bên lề phía Tây của Phục Long đế quốc, cách U Ám Sâm Lâm khoảng 2000 km.
Nên khu rừng khổng lồ vô tận này trở thành nơi luyện tập thực chiến, thu thập tài nguyên của Ẩn Linh Tông và mấy môn phái nhỏ lân cận.
Đệ tử đạt tu vi Linh Đồ trung cấp, 1 võ kĩ đạt sơ thành cảnh giới trở lên, đều bắt đầu được tới U Ám Sâm Lâm rèn luyện.
Đoàn Nhật Minh cũng háo hức lắm. Thú thật là trọng sinh tới thế giới này, suốt 13 năm qua, hắn chỉ quanh quẩn ở Ẩn Linh Tông.
Nơi này tuy sơn thuỷ hữu tình, diện tích rộng lớn, linh khí sung túc không thua gì tiên cảnh, nhưng quá an nhàn!
Để thuận tiện cho đệ tử, Ẩn Linh Tông còn lắp đặt hẳn 1 truyền tống trận, giúp họ có thể dịch chuyển tức thời đến ngoại vi tiếp giáp U Ám Sâm Lâm.
Đoàn Nhật Minh là cháu trưởng môn, vé truyền tống đương nhiên là miễn phí!
Sau tích tắc quay cuồng trong bóng tối, ánh sáng chói loà loé lên, Đoàn Nhật Minh đã xuất hiện ngay giữa quảng trường rộng rãi.
Nơi thiết lập truyền tống trận đã trở thành một thị trấn khá là nhộn nhịp đông đúc.
Ở chỗ này còn có 3 cột truyền tống khác. Chúng là của 2 đại tông môn còn lại và kinh thành.
Những môn phái nhỏ hơn đều không có đủ tài lực xây dựng truyền tống trận. Đệ tử của họ đều phải dùng các phương tiện khác để đi đến đây, hoặc đến những đại môn phái ở gần, trả phí truyền tống nhờ.
Kiến trúc thị trấn này khá cổ xưa với những căn nhà xây bằng đá chắc chắn. Thị trấn được bao quanh bởi bức tường đá cũng rất dày, mà trên đó có thể thấy lấp lánh ánh trận pháp.
Chỉ có như vậy mới giúp thị trấn tồn tại được qua những trận thú triều tấn công!
Những căn nhà ở đây chủ yếu là phòng trọ, tửu quán, cửa hiệu buôn bán trao đổi vũ khí, phòng cụ, tài liệu thu thập, dược thảo.
Tiền tệ lưu thông ở trấn này không phải là vàng bạc nữa, mà là linh thạch. Chúng là kết tinh linh lực tự nhiên có rất nhiều tác dụng với người tu hành!
Ở những thị trấn cửa ngõ như này, người bình thường rất ít, vì nơi này quá nguy hiểm với họ.
Đi ngang một khu nhà hoa lệ, nhìn bảng Lệ Xuân Phòng. Ra là một lầu xanh!
Đoàn Nhật Minh nhìn xuống thắt lưng quần, ừ, trọng sinh 13 năm rồi, đã quên mất vị đàn bà!
Cũng là tuổi dậy thì, cơ thể lúc này của Nhật Minh cũng đã sẵn sàng.
Nhìn vào túi không gian bên hông, cũng có một khoản linh thạch mà trước khi vào truyền tống trận, gia gia Tiêu Kiếm dúi cho hắn phòng thân!
Biết loại đá này hắn có thể dùng Bắc Minh Thần Công nhanh chóng hấp thu, trải qua Lục Mạch Thần Kiếm rèn luyện, 1/10 sẽ tụ lại đan điền nâng cấp tu vi của hắn, 9/10 sẽ bị 6 thanh kiếm chia ra nuốt mất.
Nhật Minh định bụng sẽ dành thứ này cho mình sử dụng!
Nhưng giờ máu dồn xuống trung tâm bên dưới, Nhật Minh rẽ vào Lệ Xuân Phòng.
Tiếp đón hắn là một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp, dáng người thướt tha trong bộ váy rất mỏng. Phái nữ tu luyện linh lực đều cải thiện nhan sắc! Ai cũng trở lên xinh đẹp hơn. Tu vi càng cao càng thấy rõ điều này!
Đoàn Nhật Minh trả 100 linh thạch hạ phẩm thuê một gian phòng thượng hạng và gọi một cô nương.
Hắn vào phòng chờ khoảng 10 phút thì cửa mở ra. Một cô gái khoảng tầm 25 tuổi bước vào. Nàng xinh đẹp quyến rũ đến cùng cực. Khuôn mặt đẹp đến hoàn mỹ! Bộ ngực tròn căng, nhú lên hai nhũ hoa nhỏ xinh. Tất cả như lộ như kín trong bộ váy áo mỏng manh. Khu cỏ đen đen lấp ló qua mỗi bước chân uyển chuyển của nàng.
— hư quá, tiểu đệ đệ! Nhìn mới chừng 14-15 tuổi thế này!! Ngửi mùi thì đúng là còn trinh đấy nha!
Giọng nói ngọt ngào, nũng nịu khiến Nhật Minh mê mẩn.
— Quá đẹp !
— hi hi! Trước tiên để ta giúp đệ đệ tẩy trần!
Nàng vẩy tay, linh lực thiên địa ngưng tụ thành 1 quả thuỷ cầu, rơi nhẹ xuống lấp đầy thùng gỗ trong phòng.
Nàng lại vung tay, thùng gỗ đầy nước nóng lên, lan toả khói nhẹ nhàng.
Nàng ưu nhã giúp Nhật Minh cởi bỏ quần áo, đưa hắn vào thùng nước ngâm mình.
Nàng cười khúc khích khi quần lót của hắn tụt xuống.
— mở mắt rồi nha tiểu đệ đệ! Thằng nhỏ to dài chẳng kém người trưởng thành nha! Sau này còn to nữa đây!
Đoàn Nhật Minh nhắm mắt hưởng thụ đôi bàn tay mềm mại giúp hắn xoa bóp, kì cọ toàn thân.
Bàn tay ngọc xục vuốt dọc thân khúc gân, kỹ thuật thượng thừa, khiến Đoàn Nhật Minh
không chịu nổi, cuồng phun lần đầu tiên trong đời!
Nàng cũng ở trong bồn nước cùng hắn, cúi chìm đầu vào nước, môi xinh ngậm lấy đầu khất, sung sướng hứng nuốt dòng dịch hăng nồng.
— nồng ghê ha! Đúng là lần đầu có khác! Hi hi
Nàng giúp Nhật Minh lau khô người, dẫn hắn nằm xuống giường, lấy dầu mát xa toàn thân cho hắn.
Cùng lúc, Nhật Minh cũng vuốt ve khắp người ngọc, hay tay bấu lấy 2 bầu vú căng tròn nhào nặn.
Cô gái quay người, nằm sấp trên Nhật Minh, ngậm khúc gân bú mút.
Hắn cũng le lưỡi, lướt dọc khe lạch đỏ hồng thơm mùi hoa lan. Cái lưỡi thò sâu vào trong bướm xinh khuấy đảo. Hắn tuy thân thể còn trinh, nhưng kinh nghiệm kiếp trước thì quá nhiều!
Lưỡi nhám lúc ngoáy , lúc gẩy, khi liếm! Tay lúc bóp, lúc vân vê, lúc xoa nắn!
— ư ưm ! Tiểu đệ đệ thật biết cách kích tình nha! Tỷ tỷ nứng rồi!
Đoàn Nhật Minh xoay người lật ngửa cô gái, cầm 2 chân ngọc banh ra. Quy đầu bóng lưỡng kê thẳng bướm xinh, hông từ từ đẩy tới.
— ưm a ôi! Căng quá tiểu đệ đệ! Thằng nhỏ của đệ còn lớn hơn ban nãy nữa! Ưm.. tỷ tỷ thích .. ư .. nữa đi .. a .. mạnh vào .. ôi .. như thế ...
Đoàn Nhật Minh quỳ gối, giữ chân nàng húc liên tục theo nhịp điệu biến đổi. Lúc chậm nhẹ kích cơn nứng của nàng lên cao, lúc hùng hổ mạnh mẽ khiến nàng vỡ oà trong sung sướng.
Bằng vào kinh nghiệm tiền kiếp và thể lực của người chăm rèn luyện thể thao, Đoàn Nhật Minh dập cô gái suốt 2 giờ, khiến nàng lên đỉnh tới mấy lần.
Hắn gồng người, nàng ôm chặt lưng hắn, nàng không nhớ là lần thứ mấy lên đỉnh nữa, hắn húc cú chót, tinh trùng phun trào.
Tứ chi nàng quắp chặt hông hắn.
Đoàn Nhật Minh thở hồng hộc, đang lâng lâng nhưng hắn vẫn nhận ra linh lực đang hướng cô gái tuôn sang không phanh.
— sức trẻ thật tuyệt vời! Tỷ tỷ sẽ nhớ mãi đệ đệ! Vốn định để lại đệ đệ làm nô lệ tình dục, không ngờ theo thói quen lại dùng Nuốt Tinh Thực Dương Công. Mà thôi, được chịch Lệ Minh Thư, đệ đệ sống không uổng rồi!
Cô gái thì thầm vào tai Đoàn Nhật Minh.
Lệ Minh Thư?
Cựu Giáo chủ Ma Thần Giáo !
Nghe nói người này đã quy ẩn mấy chục năm, tìm con đường xung kích Linh Đế!
Tức là tu vi khi đó của người này còn cao hơn gia gia Tiêu Kiếm.
Không ngờ bề ngoài lại là cô gái trẻ, quyến rũ, hấp dẫn mê người thế này!
Quả nhiên tu vi càng cao thì càng đẹp!
Nhưng nàng muốn ta chết!
Bắc Minh Thần Công!
Vòng xoáy trong đan điền Đoàn Nhật Minh xoay mạnh.
Lệ Minh Thư ngẩn ra không thể phản kháng. Linh lực tu luyện cả đời của ả không thể kiểm soát tràn vào thân thể Đoàn Nhật Minh.
“Không! Tại sao?? Tên nhóc này là thứ quái thai gì?? Công pháp đó là gì?? Tại sao ta lại tham thứ trai non chả có bao nhiêu linh lực này chứ ??”
Lần này số lượng nhiều hơn hẳn của kẻ đã giết cha mẹ hắn!
Lục mạch Thần kiếm vận hành.
Đoàn Nhật Minh thấy cô gái đang gắn với mình qua hạ thể già đi nhanh chóng. Nàng phều phào trước khi trút hơi thở cuối cùng.
Hắn không có rảnh để quan tâm.
Toàn bộ tâm thức của hắn chú ý đến 6 thanh kiếm nhỏ trong đan điền.
Linh Đồ hậu kì.
Linh Giả sơ kì.
Linh giả trung kì.
Linh giả hậu kì!
Mà lúc này phẩm cấp của 6 thanh kiếm cũng đều tăng lên Bảo khí cấp Linh Tôn.
Linh lực của một vị Linh Vương hậu kì đỉnh phong là rất lớn!
Khúc phía sau, hắn chủ động đem toàn bộ linh lực hấp thu được cho Lục Mạch Thần Kiếm. Chứ nếu không tu vi của hắn có thể lên luôn Linh Sư trung kì rồi!
Tại vì lên cấp tu vi nghĩa là đan điền dãn nở rộng hơn để có thể hấp thu và lưu trữ nhiều linh lực hơn.
Cho nên tu luyện luôn là quá trình dài chậm rãi để đan điền dãn nở từ từ, tránh bị “vỡ” hay “nứt”!
Hôm nay Đoàn Nhật Minh tăng một hơi 4 bậc tu vi, đan điền chứa thêm 1 lượng rất lớn linh lực, khiến nó đang rất “căng”. Cần phải trải qua vài tháng đến một năm để nó quen và đạt độ giãn tối đa của bậc tu vi.
Thêm vào đó đi cùng tu vi sẽ là đẳng cấp võ kĩ. Nếu tu vi cao mà võ kĩ đều chỉ sơ thành thì cũng không đánh lại người cùng cấp.
Đoàn Nhật Minh tuy có Lục Mạch Thần Kiếm và Bắc Minh Thần công, nhưng hắn muốn giữ chúng như lá bài tủ, không tiện dùng khi đông người! Nên vẫn sẽ chuyên tâm tu luyện võ kĩ của Ẩn Linh Tông!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire