samedi 30 mars 2024

Tề Thiên đại thánh Chương 1

=== Scroll down & Wait & Click on CONTINUE x/x for Mega link ===

=== Cuộn xuống & Chờ & Click vào CONTINUE x/x để lấy link ===

All Mega Links



— cộp !

— ái ui ..!

— cộp .. cộp ... cộp ..

— ối .. ái.. lại có mưa đá.. úi .. đau quá... thân thể kim cang bất hoại cũng bị mất tác dụng sao!! Đau thế !!

Tiêu Dao nhìn bầu trời xầm xì đang thả xuống những hạt mưa đóng đá to như quả bóng tennis, muốn đưa tay lên che đầu mà không thể.

Chỉ có thể cắn răng mà chịu.

Cái lá bùa kia không những làm hắn suy yếu sức mạnh, mất đi pháp lực mà ngay cả thân thể kim cang bất hoại này cũng bị mất tác dụng.

Sau một lúc, cái đầu thò ra của hắn cũng bị lâp kín trong những viên đá nhỏ.

Cái lạnh làm hắn tỉnh táo hơn hẳn.

Đến thế giới này, trọng sinh vào thân xác này đã 3 tháng rồi.

— còn phải chờ hơn 3 năm nữa! Hài ...

Tiêu Dao nhớ lại cuộc sống với bao dự định mơ ước kiếp trước bỗng dưng tiêu biến với một tia sét định mệnh.

Hắn vẫn nhớ rõ như in!

Cũng vào một ngày mưa gió, như bao nhân loại khác, hắn hối hả cắp vali, cầm ô trở về nhà sau 1 ngày làm việc. Chỉ còn cách nhà mấy trăm mét, bước trên mặt cầu Pont-Neuf bắc qua dòng sông Sein thơ mộng.

Một tia sét bất chợt giáng xuống.

Tia sét mạnh đến nỗi mà linh hồn hắn bay lên, chỉ nhìn thấy xót lại 1 nhúm tro bụi tại vị trí hắn vừa đứng.

Thế rồi không gian thời gian như xoắn lấy nhau.

Hắn hoa mắt 1 hồi đã thấy ở đây, ngay vị trí này, trong thân xác này. Tôn Ngộ Không!

Tiêu Dao đương nhiên biết Tôn Ngộ Không là ai. Từ truyện tới các phiên bản phim, hắn đều đã xem qua.

Hắn từng cười nhạo con khỉ này! Đại náo thiên cung thì thất bại. Luôn nghĩ bản thân ghê gớm, nhưng khi phò Đường Tăng, hầu như kiếp nạn nào cũng phải nhờ người giúp!

Vậy mà bây giờ, hắn lại là Tôn Ngộ Không!

Tôn Ngộ Không là một con khỉ! Bản tính hiếu thắng, tăng động ... trải qua 496 bị đè dưới núi, buồn chán sinh tâm bệnh mà chết.

Ngay lúc đó, tia sét kì bí đã đưa linh hồn Tiêu Dao trọng sinh!

Hơn 3 tháng, Tiêu Dao đã hấp thu toàn bộ kí ức của Tôn Ngộ Không, trải qua phân tích, hắn cũng hiểu lý do tại sao Tôn Ngộ Không lại “kém cỏi” như vậy!

— ta không biết tại sao tạo hoá cho ta cuộc sống mới trong thân xác Tôn Ngộ Không! Nhưng nhất định ta sẽ trở thành một Tề Thiên Đại Thánh hoàn toàn khác!

...

Thời gian như thoi đưa, cách cái ngày thoát khốn chưa tới 1 năm. Ngũ thải hào quang chói loá xuất hiện trên bầu trời.

Quan Âm đại sĩ an toạ trên mây, đứng cạnh có đồng tử cầm ngọc bình.

— Ngộ Không, ta thừa lệnh Phật Tổ Như Lai đến cho mi cơ hội hối cải, tu thành phật!

Tiêu Dao ngoan ngoãn vâng dạ. Tốt nhất muốn làm gì thì cứ phải thoát khỏi ngọn núi này đã. Mà hiện tại, chỉ có Kim thiền tử chuyển thế, tức là Đường Tăng mới có thể giúp hắn làm điều này.

Sau khi chuyền đạt phật lệnh, giới thiệu sơ sơ về phật tử sẽ đi ngang, Quan Âm đại sĩ liền bay đi.

Tiêu Dao tiếp tục chờ đợi. Ba năm, đủ để hắn tính toán kỹ càng kế hoạch thay đổi bản thân.

...

Ngày đó rồi cũng đến, xa xa thấp thoáng bóng người cưỡi bạch mã, tay cầm huyền trượng, mình khoác áo cà sa. Chính là Đường Tăng!

— sư phụ ... sư phụ ... Đường Tăng ...

— ủa, hình như có người kêu ta ?!?

Đường Huyền Trang đưa tay vuốt mồ hôi. Thời tiết sao nóng quá, ngồi trên ngựa mà cũng vã mồ hôi! Thì nghe có tiếng gọi phía xa xa.

Ông ta xuống ngựa, chỉnh mũ, khom khom người men theo vách núi hơi dốc, hướng về phía tiếng gọi.

— sư phụ .. ta ở đây .. bên trái ... phía trước .. nữa .. bên phải .. ta ở đây ..

Đường Huyền Trang đi theo chỉ dẫn, cả giờ mới thấy một cái đầu lông lá nhô ra từ vách đá. Hồn vía lên mây!

— yêu quái !!!

Ông ta tính quay lưng bỏ chạy.

— khoan đã! Sư phụ !! Là ta nhận lệnh Quan Âm Đại sĩ chờ ở đây, để hộ tống người đi Tây Thiên thỉnh kinh!

— Quan Âm đại sĩ ! Ừ, trước khi ta đi, người đã ban tặng cà sa, cũng có nhắc đến 5 đệ tử hộ tống! A di đà phật! Nhưng ta lấy đâu ra rìu bổ đá để cứu ngươi?

— không cần ! Người có nhìn thấy lá bùa trên đỉnh núi không? Chỉ cần lấy nó ra là được!

— cao quá! Ta không ..

— người cũng không cần leo lên tận đó đâu! Chỉ cần thành tâm hướng về phía đó tụng kinh là được!

— kinh gì?

— á! Ta không biết! Người cứ tụng đại 1 đoạn coi!

— ừ ừ ...

Đường Huyền Trang lần nữa chỉnh lại mũ mão xiêm y, đứng ngay ngắn hướng về phía lá bùa bắt đầu tụng niệm.

Sau 1 lúc, nổi trận cuồng phong cuốn bay lá bùa lên tinh không.

Tiêu Dao lập tức cảm nhận pháp lực, thể lực như dòng nước mát chảy vào cánh đồng khô hạn.

— được rồi, sư phụ, người tránh xa một chút, ta chuẩn bị ra! Xa nữa ra! Nữa! Xa nữa ! Nữa!

Đường Huyền Trang nấp sau 1 tảng đá lớn, chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, trời long đất lở, ôm đầu nằm ọp xuống.

Lát sau quay ra nhìn, cả ngọn núi khổng lồ đã biến thành bình địa, ngổnngang đá to đá nhỏ.

— ha ha ha.. ta đã tự do..

Bay lượn 1 vòng, Tiêu Dao đáp xuống trước mặt Đường Huyền Trang, quỳ gối.

— đệ tử Tôn Ngộ Không, ra mắt sư phụ!

Đường Huyền Trang mừng rỡ nâng tay hắn đứng lên.

— a di đà phật, thiên tai, thiện tai! Từ nay pháp danh của con là Hành Giả. Con cầm bộ quần áo này mặc tạm. Khi gặp nhà dân, xin tá túc, ta sẽ may cho con bộ khác.

— đa tạ sư phụ!

Tiêu Dao mặc bộ đồ tăng lữ sơ cua của Đường Huyền Trang rồi dắt ngựa.

Không bao lâu, phía trước xồ ra một con hổ rất lớn.

— kì lạ! Ta nằm đó 500 năm, chả thấy hổ báo cáo chồn gì xuất hiện cả. Vừa thoát khốn liền gặp 1 con bự chảng!

Tiêu Dao nhún chân, tốc độ cực nhanh đến trước mặt nó, tung một đấm.

Con hổ bị văng ngược ra sau, đầu đập mạnh vào vách đá, vỡ toang!

Đường Huyền Trang bị doạ sợ mặt tái mét. Nhưng thấy chưa đầy 2 giây từ lúc con hổ xuất hiện đến lúc nó chết, liền thấy may mắn vì có một đệ tử tài ba!

Nhớ lần trước cũng gặp hổ, cung may gặp tráng sĩ thợ săn có sức mạnh hơn người, đấu hơn nửa ngày mới giết được hổ!

— thiện tai! Thiện tai! Ông trời có đức hiếu sinh! Ngộ Không, sát khí của con nặng quá!

— dạ, sư phụ dạy phải, con lỡ tay! Mấy trăm năm không vận động, quên mất mình mạnh ra sao!

Lỡ tay sao? Còn chưa xài hết sức?

Đường Huyền Trang giờ mới hiểu mình đang dạy dỗ một con yêu hầu mạnh dường nào!

Tiêu Dao lột da hổ, hoá phép làm sạch, làm khô, cất vào hành lý phòng khi cần tới.

Sau hắn hoá ra một phân thân, tiếp tục phò tá Đường Tăng. Bản thân hắn có việc cần làm.

Tiêu dao nhún chân cân đẩu vân, lộn 1 vòng bay 1 vạn 8000 dặm.

Loáng cái đã về chốn xưa, nơi thụ giáo Bồ đề sư tổ.

Nhưng nơi này giờ đã bỏ hoang, không một bóng người. Cũng đúng, hơn 500 năm rồi.

Hắn muốn tìm Bồ đề sư tổ thụ giáo công pháp tu hành đích thực!

=======================

=======================

All Mega Links

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire