— ối .. ái.. lại có mưa đá.. úi .. đau quá... thân thể kim cang bất hoại cũng bị mất tác dụng sao!! Đau thế !!
Tiêu Dao nhìn bầu trời xầm xì đang thả xuống những hạt mưa đóng đá to như quả bóng tennis, muốn đưa tay lên che đầu mà không thể.
Chỉ có thể cắn răng mà chịu.
Cái lá bùa kia không những làm hắn suy yếu sức mạnh, mất đi pháp lực mà ngay cả thân thể kim cang bất hoại này cũng bị mất tác dụng.
Sau một lúc, cái đầu thò ra của hắn cũng bị lâp kín trong những viên đá nhỏ.
Cái lạnh làm hắn tỉnh táo hơn hẳn.
Đến thế giới này, trọng sinh vào thân xác này đã 3 tháng rồi.
— còn phải chờ hơn 3 năm nữa! Hài ...
Tiêu Dao nhớ lại cuộc sống với bao dự định mơ ước kiếp trước bỗng dưng tiêu biến với một tia sét định mệnh.
Hắn vẫn nhớ rõ như in!
Cũng vào một ngày mưa gió, như bao nhân loại khác, hắn hối hả cắp vali, cầm ô trở về nhà sau 1 ngày làm việc. Chỉ còn cách nhà mấy trăm mét, bước trên mặt cầu Pont-Neuf bắc qua dòng sông Sein thơ mộng.
Một tia sét bất chợt giáng xuống.
Tia sét mạnh đến nỗi mà linh hồn hắn bay lên, chỉ nhìn thấy xót lại 1 nhúm tro bụi tại vị trí hắn vừa đứng.
Thế rồi không gian thời gian như xoắn lấy nhau.
Hắn hoa mắt 1 hồi đã thấy ở đây, ngay vị trí này, trong thân xác này. Tôn Ngộ Không!
Tiêu Dao đương nhiên biết Tôn Ngộ Không là ai. Từ truyện tới các phiên bản phim, hắn đều đã xem qua.
Hắn từng cười nhạo con khỉ này! Đại náo thiên cung thì thất bại. Luôn nghĩ bản thân ghê gớm, nhưng khi phò Đường Tăng, hầu như kiếp nạn nào cũng phải nhờ người giúp!
Vậy mà bây giờ, hắn lại là Tôn Ngộ Không!
Tôn Ngộ Không là một con khỉ! Bản tính hiếu thắng, tăng động ... trải qua 496 bị đè dưới núi, buồn chán sinh tâm bệnh mà chết.
Ngay lúc đó, tia sét kì bí đã đưa linh hồn Tiêu Dao trọng sinh!
Hơn 3 tháng, Tiêu Dao đã hấp thu toàn bộ kí ức của Tôn Ngộ Không, trải qua phân tích, hắn cũng hiểu lý do tại sao Tôn Ngộ Không lại “kém cỏi” như vậy!
— ta không biết tại sao tạo hoá cho ta cuộc sống mới trong thân xác Tôn Ngộ Không! Nhưng nhất định ta sẽ trở thành một Tề Thiên Đại Thánh hoàn toàn khác!
...
Thời gian như thoi đưa, cách cái ngày thoát khốn chưa tới 1 năm. Ngũ thải hào quang chói loá xuất hiện trên bầu trời.
Quan Âm đại sĩ an toạ trên mây, đứng cạnh có đồng tử cầm ngọc bình.
— Ngộ Không, ta thừa lệnh Phật Tổ Như Lai đến cho mi cơ hội hối cải, tu thành phật!
Tiêu Dao ngoan ngoãn vâng dạ. Tốt nhất muốn làm gì thì cứ phải thoát khỏi ngọn núi này đã. Mà hiện tại, chỉ có Kim thiền tử chuyển thế, tức là Đường Tăng mới có thể giúp hắn làm điều này.
Sau khi chuyền đạt phật lệnh, giới thiệu sơ sơ về phật tử sẽ đi ngang, Quan Âm đại sĩ liền bay đi.
Tiêu Dao tiếp tục chờ đợi. Ba năm, đủ để hắn tính toán kỹ càng kế hoạch thay đổi bản thân.
...
Ngày đó rồi cũng đến, xa xa thấp thoáng bóng người cưỡi bạch mã, tay cầm huyền trượng, mình khoác áo cà sa. Chính là Đường Tăng!
— sư phụ ... sư phụ ... Đường Tăng ...
— ủa, hình như có người kêu ta ?!?
Đường Huyền Trang đưa tay vuốt mồ hôi. Thời tiết sao nóng quá, ngồi trên ngựa mà cũng vã mồ hôi! Thì nghe có tiếng gọi phía xa xa.
Ông ta xuống ngựa, chỉnh mũ, khom khom người men theo vách núi hơi dốc, hướng về phía tiếng gọi.
— sư phụ .. ta ở đây .. bên trái ... phía trước .. nữa .. bên phải .. ta ở đây ..
Đường Huyền Trang đi theo chỉ dẫn, cả giờ mới thấy một cái đầu lông lá nhô ra từ vách đá. Hồn vía lên mây!
— yêu quái !!!
Ông ta tính quay lưng bỏ chạy.
— khoan đã! Sư phụ !! Là ta nhận lệnh Quan Âm Đại sĩ chờ ở đây, để hộ tống người đi Tây Thiên thỉnh kinh!
— Quan Âm đại sĩ ! Ừ, trước khi ta đi, người đã ban tặng cà sa, cũng có nhắc đến 5 đệ tử hộ tống! A di đà phật! Nhưng ta lấy đâu ra rìu bổ đá để cứu ngươi?
— không cần ! Người có nhìn thấy lá bùa trên đỉnh núi không? Chỉ cần lấy nó ra là được!
— cao quá! Ta không ..
— người cũng không cần leo lên tận đó đâu! Chỉ cần thành tâm hướng về phía đó tụng kinh là được!
— kinh gì?
— á! Ta không biết! Người cứ tụng đại 1 đoạn coi!
— ừ ừ ...
Đường Huyền Trang lần nữa chỉnh lại mũ mão xiêm y, đứng ngay ngắn hướng về phía lá bùa bắt đầu tụng niệm.
Sau 1 lúc, nổi trận cuồng phong cuốn bay lá bùa lên tinh không.
Tiêu Dao lập tức cảm nhận pháp lực, thể lực như dòng nước mát chảy vào cánh đồng khô hạn.
— được rồi, sư phụ, người tránh xa một chút, ta chuẩn bị ra! Xa nữa ra! Nữa! Xa nữa ! Nữa!
Đường Huyền Trang nấp sau 1 tảng đá lớn, chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, trời long đất lở, ôm đầu nằm ọp xuống.
Lát sau quay ra nhìn, cả ngọn núi khổng lồ đã biến thành bình địa, ngổnngang đá to đá nhỏ.
— ha ha ha.. ta đã tự do..
Bay lượn 1 vòng, Tiêu Dao đáp xuống trước mặt Đường Huyền Trang, quỳ gối.
— đệ tử Tôn Ngộ Không, ra mắt sư phụ!
Đường Huyền Trang mừng rỡ nâng tay hắn đứng lên.
— a di đà phật, thiên tai, thiện tai! Từ nay pháp danh của con là Hành Giả. Con cầm bộ quần áo này mặc tạm. Khi gặp nhà dân, xin tá túc, ta sẽ may cho con bộ khác.
— đa tạ sư phụ!
Tiêu Dao mặc bộ đồ tăng lữ sơ cua của Đường Huyền Trang rồi dắt ngựa.
Không bao lâu, phía trước xồ ra một con hổ rất lớn.
— kì lạ! Ta nằm đó 500 năm, chả thấy hổ báo cáo chồn gì xuất hiện cả. Vừa thoát khốn liền gặp 1 con bự chảng!
Tiêu Dao nhún chân, tốc độ cực nhanh đến trước mặt nó, tung một đấm.
Con hổ bị văng ngược ra sau, đầu đập mạnh vào vách đá, vỡ toang!
Đường Huyền Trang bị doạ sợ mặt tái mét. Nhưng thấy chưa đầy 2 giây từ lúc con hổ xuất hiện đến lúc nó chết, liền thấy may mắn vì có một đệ tử tài ba!
Nhớ lần trước cũng gặp hổ, cung may gặp tráng sĩ thợ săn có sức mạnh hơn người, đấu hơn nửa ngày mới giết được hổ!
— thiện tai! Thiện tai! Ông trời có đức hiếu sinh! Ngộ Không, sát khí của con nặng quá!
— dạ, sư phụ dạy phải, con lỡ tay! Mấy trăm năm không vận động, quên mất mình mạnh ra sao!
Lỡ tay sao? Còn chưa xài hết sức?
Đường Huyền Trang giờ mới hiểu mình đang dạy dỗ một con yêu hầu mạnh dường nào!
Tiêu Dao lột da hổ, hoá phép làm sạch, làm khô, cất vào hành lý phòng khi cần tới.
Sau hắn hoá ra một phân thân, tiếp tục phò tá Đường Tăng. Bản thân hắn có việc cần làm.
Tiêu dao nhún chân cân đẩu vân, lộn 1 vòng bay 1 vạn 8000 dặm.
Loáng cái đã về chốn xưa, nơi thụ giáo Bồ đề sư tổ.
Nhưng nơi này giờ đã bỏ hoang, không một bóng người. Cũng đúng, hơn 500 năm rồi.
Hắn muốn tìm Bồ đề sư tổ thụ giáo công pháp tu hành đích thực!
Thất thập nhị biến, là bộ pháp thuật thực hành. Không có tác dụng nâng cao tu vi pháp lực.
Tôn Ngộ Không do ngũ thải thần thạch được Nữ Oa Thánh Nhân luyện hoá, lại trải qua vạn năm hấp thụ tinh hoa trời đất, thai nghén mà thành.
Nên bản thân đã ở một tu vi pháp lực tương đối rồi.
Sau đó lại sở hữu Thần khí thượng cổ Kim Cô Bổng, lực chiến tăng mạnh.
Nên Tôn Ngộ Không rơi vào tự mãn, nghĩ rằng bản thân vô địch tam giới, không cần tu luyện gì thêm!
Vì vậy tu vi pháp lực của hắn, bao năm nay vẫn vậy, không một chút tăng tiến!
Tiêu Dao quỳ trước bồ đoàn ngày xưa Bồ đề sư tổ hay ngồi, lạy chín lạy.
— vì sao người chỉ dạy Tôn Ngộ Không ngọn mà không dạy gốc?
Mang trong lòng câu hỏi không lời giải, Tiêu Dao rời đi.
Hắn lần nay bay thẳng lên thiên đình!
Cổng Nam Thiên đã đổi khác, hệ thống phòng thủ và canh gác chặt chẽ hơn. Đích thân Nhị Lang Thần canh giữ.
— con khỉ kia, mi lên đây làm gì? Mau trở về phò tá Đường Tăng! Không có ý chỉ của Ngọc Hoàng, không được tự ý xâm nhập thiên đình!
Tiêu Dao cảm giác được uy áp nhẹ toả ra từ người Dương Tiễn! Nhớ khi xưa, hắn và Tôn Ngộ Không cũng ngang nhau. Cùng sử dụng Thất Thập Nhị biến, cũng dùng Thần khí thượng cổ Tam Tiêm Long Đao do rồng 3 đầu hoá thành.
“Đúng rồi! Là do tu vi pháp khí đã có sự chênh lệch! Giờ tái đấu, có lẽ Tôn Ngộ Không sẽ thua!”
— ta đi dạo tí, quay về đây!
Tiêu Dao không nóng tính phổi bò như Tôn Ngộ Không. Biết không vào được thiên đình, hắn liền đi chỗ khác.
Thiên đình là cụm kiến trúc của Ngọc Hoàng, Vương mẫu như là thiên điện, tây cung, vườn đào ..
Tiêu Dao tính ghé thăm chỗ của Thái Thượng lão quân, nơi đó có tàng thư các rất lớn, hẳn có nhiều loại công pháp tu luyện.
— đi long cung một chuyến! Dẫu sao ở đó cũng có không ít bảo bối! Kim Cô Bổng cũng là lấy từ đó!
...
— a ha, đại thánh, sao người rảnh rỗi mà tới đây! Lão phu nghe nói người đang phò tá Đường Tăng đi tây thiên thỉnh kinh!
— ha ha, Đông hải long vương lão huynh, chúng ta là hàng xóm, mấy trăm năm mới thoát khốn, giờ qua hỏi thăm sức khoẻ lão một tý!
— ấy, không được, vật quý nhất Là định hải thần châm, ngài đã lấy mất rồi! Đại hải chúng ta thật không còn thứ gì quý!
— lão huynh, chớ vội, ta biết lão huynh cũng là nhà sưu tầm sách! Ta chỉ qua mượn 1,2 bộ công pháp thôi! Chỉ cần bản sao, tuyệt đối không cướp đoạt!
— thật sự?
— thật sự! Lão huynh nhiều công pháp như vậy, có khi đọc còn chưa đọc hết, nói chi tu luyện! Lão Tôn chỉ mượn coi 1 tẹo liền trả!
Đông Hải Long vương xoa cằm ngẫm nghĩ hồi lâu, thấy không mất gì, lại lôi kéo được tình bằng hữu với con khỉ này, sau có việc đều có thể nhờ hắn giúp lại.
— Vậy được, mời theo lão phu đến thư viện!
Tiêu Dao phấn khởi đi theo Đông Hải Long Vương đến một khu cung điện nhỏ, Lam Tinh Tháp.
— trong này có tất thảy 5 lầu. Lầu 1 chứa các công pháp Nhân đạo, tầng 2 công pháp Ma Đạo, Tầng 3 là công pháp Yêu đạo, tầng 4 là công pháp Tiên đạo, tầng 5 là công pháp Phật đạo. Tuỳ ý Đại Thánh gia lựa chọn.
— đa tạ lão huynh!
Tiêu Dao bước vào Lam Tinh Tháp.
Khu vực trung tâm tháp nối thông 5 tầng. Từ đây có thể bay, bơi đến tầng nào tuỳ thích.
Tầng 1 chứa các loại công pháp mà nhân loại tu tập chân khí, nội lực. Làm sao để có thể thành tiên, thành thần.
Tầng 2 là công pháp tu luyện của Ma giới! Khó mà tu thành nếu rời xa Ma giới.
Tầng 3 là các công pháp tu hành huyết thống của yêu giới. Cái này muốn luyện được cần điều kiện huyết thống kế thừa.
Tầng 4 là công pháp tu luyện của Tiên giới. Nhưng sau khi tu luyện, lại bị Thiên Đình ấn khống chế. Ấn này có thể tước đoạt pháp lực của người luyện bất cứ lúc nào. Nó nằm trong tay Ngọc Hoàng. Vì vậy người này dù kém cỏi, nhưng vẫn có thể thống lĩnh chúng tiên nhân!
Tầng 5 là công pháp của Phật Môn. Muốn tu luyện, cần phải kiêng cữ 7 tình lục dục.
Dù luyện công pháp của giới nào, cũng sẽ sinh ra tích luỹ pháp lực nâng cao tu vi. Ngoài ra trong thân thể còn hình thành thêm khí tức chân nguyên ví dụ Tiên Đạo sinh ra Tiên Nguyên chân khí. Nhân Đạo sinh ra Nhân Nguyên chân khí. Tương tự Ma đạo có Ma nguyên chân khí, Phập pháp có Phật Nguyên Chân khí. Yêu đạo có Yêu Nguyên chân khí.
Khi thi triển pháp thuật, hay chiến đấu dùng Chân Nguyên, gọi tắt của các loại Nguyên chân khí, so với pháp lực thông thường, hiệu quả tăng cường gấp đôi.
— xem ra chỉ có công pháp Nhân giới là hợp tu luyện ở đây! Tôn Ngộ Không sinh ra từ đá, mang hình hài khỉ, nhưng không hề có huyết thống yêu đạo loài khỉ. Trái lại mang nhiều tính Nhân đạo hơn. Giờ lại có ta là một nhân loại hợp thể, thích hợp nhất chỉ có Nhân Đạo công pháp.
Vì vậy Tiêu Dao bay vào tầng 1 và bắt đầu xem các loại công pháp ở đây.
Đa số đều là những phương pháp tĩnh công thổ nạp, hấp thu thiên địa linh khí trong trời đất mà hình thành chân khí hay pháp lực. Và cũng đều là công pháp hiệu quả không cao, cần thời gian rất dài mới có chút thành tựu!
Tiêu Dao hoá phép tạo ra một trăm phân thân cùng hắn xem công pháp. Sau khi thu lại phân thân, tất cả những trải nghiệm của nó, sẽ được bản thể hấp thụ. Bao gồm cả những thứ phân thân đã đọc hay luyện tập.
Đây là một cách tiết kiệm thời gian.
Nên hàng vạn quyển công pháp, không tốn của Tiêu Dao quá nhiều thời gian.
Cuối cùng hắn cũng chọn được một cuốn rất tầm thường, nhưng lại là công pháp tu luyện của Nhân Hoàng thời thượng cổ.
Nhân Hoàng Phục Hy là một trong Tam hoàng, sánh vai cùng Nữ Oa, Thần Nông. Xuất thân từ nhân loại tu luyện thành Thánh Nhân tồn tại vĩnh hằng.
Cuốn công pháp này đã thất truyền trong nhân giới, không ngờ ở đây lại có 1 bản.
Hoàng Đế Kinh!
Là một loại công pháp song tu, người nam có thể mượn thân thể người nữ tu luyện đạt hiệu quả cực cao mà không gây hại gì cho người nữ.
Tiêu Dao là nhân loại, hắn không biến thái, nên thấy phương pháp song tu là thích hợp nhất. Hắn cũng rất ngại kiểu ngồi thiền một chỗ hàng chục năm bế quan tu luyện này nọ!
— quyết định quyển này!
Hắn có ý muốn chép lại, nhưng lần này Đông Hải Long Vương lại rộng rãi cho luôn. Với ông ta, công pháp của Nhân Đạo, chẳng có chút giá trị nào cả. Con khỉ này muốn lấy bao nhiêu công pháp Nhân Đạo thì tuỳ!
Tiêu Dao cười ha hả, cũng lão Long Vương uống thêm mấy chầu rượu mới cáo từ.
...
Trên đường về gặp Đường Tăng, Tiêu Dao gặp phân thân tới gặp mình, thu lại phân Thân, mới biết, trước đó, phân thân của hắn giết đám thổ phỉ không gớm tay, làm Đường Tăng rất giận. Mắng một trận. Phân thân cũng nổi nộ mà bỏ đi.
— sư phụ! Là đệ tử lỗ mãng! Từ nay nhất định nghe lời người không sát sinh!
— ngươi nhớ giữ lời hứa! Ta mới sắm cho ngươi cái mũ này, đội đi!
— đa tạ sư phụ, con để đầu trần quen rồi! Không thích đội mũ. Người cứ để lại, sau này cho sư đệ của con xài!
Tiêu Dao thầm nghĩ, ta không thích có vòng kim cô!
Tuy nhiên dù hắn không muốn đội, nhưng cái mũ không tha hắn, lập tức toả ra Phật áp khiến hắn định thân. Rồi tự ụp lên đầu hắn.
“Uy áp này! Không phải quan âm đại sỹ có thể đạt tới! Là Như Lai Phật Tổ!”
Tiêu Dao thầm nghĩ.
Sau khi đội lên đầu, uy áp biến mất, Tiêu Dao tháo mũ, thấy vòng kim cô đã ở trên đầu, không thể tháo!
— định mệnh không thể thay đổi sao?
Hắn thì thầm. Rồi quay qua Đường Tăng:
— sư phụ! Người không cần đọc chú kim cô của Quan Âm đại sỹ, con biết lỗi rồi, sẽ tuyệt đối không sát sinh nữa!
— sao ngươi biết!?!
— con là tề thiên đại thánh, đương nhiên biết rõ tương lai gần!
Tiêu Dao chém.
Lát sau Quan Âm đại sỹ hiện thế, gọi Long tam thái tử xuất hiện, hoá thành bạch mã theo phò Đương Tăng.
Liễu Phi Tuyết có chút xấu hổ khi đối mặt Jack. Không gian giới chỉ của nàng đã bị sư muội giật đi. Quần áo lại bị đám sư đệ xé nát hết cả.
Nàng phải mặc tạm bộ đồ của Jack. Mùi cuả nam nhân vừa mây mưa cùng nàng suốt hai giờ toả ra từ bộ quần áo khiến nàng cứ ửng hồng cả lên.
Nhưng nghĩ tới đại sư huynh mà nàng thầm thương trộm nhớ, lại có chút đau lòng.
— cám ơn ngươi đã cứu ta, nhưng ta đã dùng thân báo đáp. Coi như không ai nợ ai. Cáo từ!
Liễu Phi Tuyết nhanh chóng rời đi. Nàng đang rất bối rối.
Jack cũng không có lý do gì để níu kéo nàng. Vả lại hắn còn mục tiêu gia nhập Dược Môn, khó mà lo cho nàng được.
— á quên, còn chưa kịp hỏi tên nàng ấy!
Khi Liễu Phi Tuyết đi một lúc lâu, Jack mới nhớ ra, hai người chịch xong rồi ngủ. Ngủ dậy là từ biệt luôn, chưa kịp hỏi han gì nàng!
Jack trở lại đường chính hướng về Dược Thành cất bước.
Quy mô Dược Thành rất lớn và phồn vinh. Vô số cửa hiệu, chiếm đại đa số là kinh doanh thảo dược, nguyên liệu luyện đan và đan dược.
Còn 10 ngày nữa mới tới thời gian tuyển người của Dược Môn, Jack tranh thủ đem bán một ít đồ thu thập trên yêu thú lúc còn ở trong thập vạn đại sơn.
Rồi thuê một gian phòng nhỏ chờ đợi. Khách sạn hắn thuê cách nơi sẽ tổ chức tuyển người của Dược Môn không xa.
Trong thời gian này, vừa nghỉ ngơi vừa đi ngắm Dược Thành, Jack cũng có cái nhìn mới về cuộc sống ở thế giới này.
Không phải ai cũng là người tu luyện. Tỷ lệ người tu luyện lại chỉ chiếm chưa đến 5% dân số.
Bởi vì muốn tu luyện, nhất định phải có linh căn. Linh căng phẩm chất càng cao, tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh.
Người không có linh căn, gọi là phàm nhân.
Như cỗ thân thể của Jack trọng sinh vào, là tinh anh trong Kiếm Tông, nên linh căn là cực tốt.
Nhưng vì chuyện kia, không những mất sạch linh lực, ngay cả linh căn cũng bị suy giảm đến mức gần như phàm nhân.
Jack biết được điều này là vào hôm tuyển đệ tử của Dược Môn, người tham gian phải trải qua đo linh căn.
Phàm nhân sẽ bị loại từ vòng gửi xe.
Jack may mắn vớt vát được xét vào đội ngũ dự bị đệ tử ngoại môn.
Nghĩa là không chính thức trở thành đệ tử của Dược Môn. Chỉ là dự bị. Tuy nhiên vẫn được hưởng một số quyền lợi cơ bản của đệ tử chính thức.
Theo chân sư huynh hướng dẫn tân sinh, Jack được đưa đến 1 khu nhà ở dưới chân một ngọn núi lớn. Được phát đồng phục, lệnh bài môn phái, 1 quyển Thái Dương Chân Hoả công pháp tầng 1, một lò luyện đan cấp 1, và một quyển luyện đan cơ bản.
Đệ tử dự bị phải tự mình tu tập, không có sư phụ hướng dẫn. Tuy nhiên vẫn có thể nhận nhiệm vụ tông môn, tích luỹ điểm môn phái trao đổi công pháp tầng cao hơn này nọ.
Hàng năm, nếu muốn, có thể thách đấu đệ tử chính thức, để có thể trở thành đệ tử ngoại môn, nội môn hay chân truyền.
Jack muốn gia nhập đại tông môn để tu luyện, vì công pháp của họ đã được hệ thống qua nhiều đời cao thủ, và có thể tiến lên tu vi vượt cấp Nguyên Anh.
Theo như kí ức chủ nhân cũ thân thể này, hầu như các công pháp hiện nay trong thiên hạ, đều là các bản tàn khuyết, hoặc chép lại có thiếu xót. Cùng lắm luyện được đến Kim đan kì.
Chỉ có mấy đại môn phái, mới hệ thống được bộ công pháp tu luyện đến Nguyên Anh Kì, thậm chí là cao hơn.
Nguyên Anh Kì có thọ nguyên 2000 năm. Sau khi đạt tới tu vi đó, với năng lực siêu cường, sẽ có thể tìm kiếm cơ hội đột phá lên tầng thứ cao hơn.
Ví dụ Kiếm Tông có hệ thống bộ Nhật Nguyệt Thiên Kiếm Công Pháp.
Dược Môn có Thái Dương Chân Hoả Công Pháp.
Đều là những bộ công pháp có thể tu luyện đến Nguyên Anh Kì.
Jack tốn mấy ngày làm quen với địa hình môn phái, các loại môn quy cũng như vị trí các phòng, đường quan trọng.
Như Luyện Đan Đường, Nhiệm Vụ Đường, Trân Bảo Các, ...
Và hắn cũng bắt đầu luyện lại linh lực với Thái Dương Chân Hoả Công Pháp. Công pháp này chuyên hệ Hoả, khống hoả phục vụ luyện đan. Nhưng cũng khá mạnh mẽ trong chiến đấu với sát thương Hoả lực rất mạnh.
Dược Môn không trọng tâm vào chiến đấu, nên các loại võ kĩ cũng không có gì đặc biệt ghê gớm. Chủ yếu là tấn công dạng phép thuật hoả hệ, vũ khí hình trượng hoặc gậy phép. Tuy nhiên cũng có những võ kĩ sử dụng đao, kiếm , quyền .. khác.
Nhưng vì luyện tập chúng, không cùng đường với kĩ thuật khống hoả, giúp tăng kĩ năng luyện đan. Nên hầu như chẳng ai học.
Jack cũng vậy, trải qua mấy ngày tu luyện, hắn nhận ra linh căn gần như phế vật của mình tu luyện sẽ rất chậm, nên phải dựa vào đan dược mà tấn cấp.
Cũng may chỉ cần tu luyện lên Linh khí sơ kì là đã có thể bắt đầu luyện đan rồi.
Jack có kinh nghiệm tu luyện từ trước, nhưng linh căn kém quá, nên mất hai năm mới luyện tới được tới tu vi này.
Vốn linh căn trước kia, hắn chỉ cần 1 tháng !!
— như vậy muốn luyện tới Kim đan kì, nếu cứ luyện kiểu này, chắc phải 300 năm. Lúc đó chết già béng rồi!
Hai năm trôi qua, Jack không tham gia thách đấu lên đệ tử chính thức làm gì.
Hắn chỉ thi thoảng làm nhiệm vụ môn phái, tích luỹ điểm tông môn.
Nhiệm vụ hắn nhận thường là chăm sóc, dọn dẹp vườn linh dược. Cũng là cách để hắn có thể nhận dạng, học về các loại linh thảo, nguyên liệu cho luyện đan.
Nên tới khi đột phá Linh khí tu vi sơ kì, Jack đã nắm rõ hình dạng, cách nhận biết linh thảo luyện chế Tụ Linh đan sơ cấp.
Đây là linh đan bổ trợ cho tu sĩ Linh Khí kì tăng tốc tích luỹ linh lực. Có loại đan dược này ăn mỗi ngày, tốc độ tu luyện của Jack có thể tăng 5-6 hoặc thậm chí 10 lần.
Nhưng giá cả linh thảo nguyên liệu luyện chế Tụ Linh đan sơ cấp cũng không rẻ. Nên không phải tu luyện giả nào cũng có đan dược xài hàng ngày!
— gần Dược Môn nhất có U Ám Sâm Lâm rộng hơn 3 triệu km vuông, ừm, tương đương diện tích cả nước Ấn Độ. Trong đó sinh trưởng rất nhiều linh thảo. Nguyên liệu chế tạo Tụ Linh Đan không thiếu. Chỉ là yêu thú sức chiến đấu mạnh chẳng kém Trúc cơ kì, nên dù là Dược Thành, nguyên liệu cho loại đan dược này vẫn khá hiếm và đắt đỏ! Vậy thì ta đến đó thôi!
Hai năm tích luỹ hơn 2000 điểm tông môn, Jack đổi luôn lấy 1 không gian giới chỉ loại nhỏ nhất, không gian lập phương mỗi chiều 1 mét.
Đủ cho hắn mang theo bên mình đỉnh luyện đan, mấy bộ quần áo.
...
Tuy nói là gần, nhưng từ Dược Môn đi U Ám Sâm Lâm cũng hơn 500 km. Jack bay trong bộ giáp kim loại mất 5 giờ mới tới bìa rừng.
Hắn cầm trên tay tấm bản đồ. Trên đó cả khu rừng chỉ in đậm màu xanh, không có chi tiết trong đó.
Bao quanh rừng, có mấy tiểu trấn, nơi cho các thám hiểm giả nghỉ ngơi và trao đổi hàng hoá.
Jack không đi qua những tiểu trấn đó, hắn bay thẳng vào U Ám Sâm Lâm.
Với bộ giáp và thanh đoản kiếm, Jack khá tự tin. Chiến lực yêu thú vòng ngoại vi U Ám Sâm Lâm, vào khoảng 20-50k.
Yêu thú cấp Trúc cơ kì, không biết dùng vũ khí và các loại trang bị, nên lực chiến thua xa nhân loại cùng cấp. Nhưng chúng hơn ở số lượng. Nên Trúc cơ kì nhân loại đi lẻ trong U Ám Sâm Lâm cũng sẽ có thể gặp nguy hiểm.
Jack đi sâu vào hơn 300 km thì may mắn lại phát hiện ra một vỉa quặng sắt trong một mỏ bỏ hoang.
Nơi này trước kia là mỏ khai thác Tinh Cương kim loại cấp Linh khí. Sau khi đã khai thác hết sản lượng liền bị bỏ hoang.
Jack liền lấy đây làm đại bản doanh. Hằng ngày vừa đi tìm thảo dược, vừa luyện công, vừa hấp thu tinh hoa kim loại vừa tập khống hoả luyện đan.
Cứ thế trôi qua thêm 1 năm. Vỉa quặng sắt cũng đã bị hấp thu toàn bộ. Jack tập trung nâng cấp cho bộ giáp, đưa chiến lực của nó lên 520k.
Về mặt linh thảo, hắn cũng thu thập đủ để luyện 48 mẻ Tụ Linh Đan sơ cấp.
Kĩ thuật khống hoả cũng thuần thục.
Vậy mà mất 21 mẻ luyện thất bại, tới mẻ thứ 22 mới thành công luyện ra Tụ Linh Đan sơ cấp.
Sau khi đã thành công, trong đan điền Jack xuất hiện một vật thể như hình lô luyện đan, nhìn vào bên trong sẽ thấy 1 viên đan dược. Đó chính là ấn kí của Tụ Linh Đan sơ cấp.
Điều này có ý nghĩa là Jack sẽ không bao giờ luyện Tụ Linh Đan sơ cấp mà thất bại nữa!
Mỗi mẻ thành đan 10 viên đan dược. Jack luyện liền 26 mẻ, thu được 260 viên Tụ Linh đan sơ cấp, đủ dùng trong 130 ngày.
Mỗi ngày dùng 2 viên, sẽ đạt hiệu quả tăng tốc tu luyện gấp 10 lần. Dùng quá 2 viên cũng không nhanh hơn, chỉ tổ phí thuốc!
Con đường tu luyện của Jack, xác định sẽ cần vô số tài nguyên. Nên hắn vẫn tiếp tục ở lại U Ám Sâm Lâm, tìm thêm nguyên liệu chế tạo Tụ Linh đan sơ cấp.
Chỉ là quanh đây hắn đã tìm gần như đã hết, cần chuyển khu vực.
Jack đi sâu hơn vào trong U Ám Sâm Lâm. Chỉ có như vậy, yêu thú mạnh hơn, khả năng thảo dược bị khai thác sẽ càng thấp, số lượng còn lại sẽ càng nhiều!
Bởi vì những đội ngũ hái thuốc, đa số đều là đoàn đội gồm những tu luyện giả Linh Khí kì, còn Trúc Cơ kì khá hiếm.
Bởi lẽ trong các môn phái, Trúc Cơ kì cũng là hàng ngũ tinh anh, mấy khi đi làm các công việc “khổ cực” này!
Linh Khí kì với đầy đủ trang bị, lực chiến cũng lên được 50-80k. Nếu đi theo đội, ứng phó với yêu thú 150k-200k cũng không quá sức.
Nhưng nếu đi vào nơi yêu thú hơn 200k lực chiến, có thể sẽ xuất hiện tử vong! Vì vậy mới nói, càng sâu trong U Ám Sâm Lâm, số lượng thảo dược càng nhiều.
Lúc trước Jack dừng lại ở ngoại vi, không phải vì hắn ngại yêu thú. Mà vì may mắn gặp vỉa quặng sắt, lại cũng cần luyện kĩ thuật khống hoả và luyện đan mà thôi.
Giờ vào tới trong này, hắn tha hồ khai thác tài nguyên luyện chế Tụ Linh Đan sơ cấp.
Đám yêu thú 300-400 k lực chiến, cũng là Trúc cơ hậu kì rồi, đều bị hắn dễ dàng tiêu diệt. Thu thập lấy móng, nanh, gân, da đều là thứ bán được giá. Mà thịt của những yêu thú cấp cao này, đều có tác dụng tăng cường thể lực cho nhân loại.
Nên chỉ trong thời gian ngắn, Jack đã luyện ra thêm hơn 500 mẻ Tụ Linh Đan sơ cấp.
Tích luỹ tới 5000 viên đan dược. Đủ dùng trong 2500 ngày. Đủ dùng trong 6,7 năm.
Mà theo linh căn hiện tại, Jack muốn luyện lên Trúc Cơ kì, cần 12 -15 năm.
Nhưng có Tụ Linh Đan sơ cấp dùng thoải mái, tăng 10 lần tốc độ, vậy chỉ cần 2 năm.
Nên số đan dược dư ra, Jack tính đổi lấy điểm Tông Môn, để mua Thái Dương Chân Hoả công pháp tầng cao hơn, cũng như đan phương và kĩ thuật luyện đan cao cấp hơn.
Jack không tính chuyện sẽ thi lấy chứng chỉ đan sư, nên hắn chỉ tập trung vào luyện loại đan dược cần thiết cho quá trình tu luyện của hắn mà thôi.
Đan sư chứng chỉ có nhiều cấp độ. Ví dụ muốn lấy chứng chỉ đan sư cấp 1, cần luyện được 5 loại đan dược sơ cấp.
Nghĩa là Jack có thể sẽ phải tiêu phí thêm mấy năm thời gian tìm kiếm thảo dược và luyện chế thành công 4 loại đan dược sơ cấp nữa!
Nên Jack không quan tâm chứng chỉ Đan Sư.
Vì không gian giới chỉ vẫn còn chỗ, Jack thu thập thêm nguyên liệu đủ luyện 50 mẻ Tụ Linh Đan sơ cấp nữa mới trở về.
Trên đường từ bìa rừng về Dược Môn, Jack bay ngang Tịnh Hương Trấn.
Không ngờ đúng lúc trấn này gặp hoạ. Nguyên do là đầu nguồn nước cung cấp cho trấn, có một con Ngân Thiềm Tinh bị chết rơi vào. Khiến cả nguồn nước có độc, dân trong trấn hầu hết bị trúng độc.
Thứ độc này không gây chết người ngay, nhưng thuốc giải thông thường của phàm nhân không thể chữa. Nó cần Giải độc đan sơ cấp do đan sư cấp 1 luyện chế ra mới giải được.
Mà trấn này vốn khá nghèo, toàn phàm nhân, biết đi đâu tìm đan sư cấp 1!
Jack động lòng, cũng may chỗ thảo dược chế tạo 50 mẻ Tụ Linh Đan sơ cấp, chỉ cần thay 1 vị thảo dược là có thể chế tạo ra Giải Độc đan sơ cấp.
Cũng may loại này kiếm khá dễ ngay ngoại vi U Ám Sâm Lâm. Vì vậy Jack vòng trở lại, kiếm loại thảo dược này.
Sau khi thu thập được kha khá, liền xem đan phương Giải Độc Đan sơ cấp và luyện chế.
Ngư thường lệ, hỏng hơn 20 mẻ Jack mới thành công tạo ra ấn kí Giải Độc đan sơ cấp trong lô đỉnh ở trong đan điền.
Jack ở tạm trong gia đình trưởng trấn Tịnh Hương, tiến hành điều chế giải dược.
Xác con Ngân Thiềm Tinh cũng được mang đi nơi khác chôn. Sau một thời gian thuỷ lưu cuốn trôi mọi chất độc đi xa, tình hình Tịnh Hương Trấn lại trở lại yên bình vốn có.
Nhà trưởng trấn Tịnh Hương có một cô con gái tuổi vừa 20 xinh xắn dễ thương.
Cảm mến nghĩa cử anh hùng của Jack mà mang lòng mến mộ.
Jack thẳng thắn với nàng con đường tu luyện phàm - linh khác biệt. Giữa 2 người sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Nhưng cô gái - Mã Linh, không quan tâm tương lai, nàng chỉ xin được mang lưu dòng máu người trong mộng là quá đủ!
Đêm đó, trong phòng Mã Linh, Jack cùng nàng ngồi trên giường.
Hắn thì vốn cũng lâu rồi không chịch choạc, giờ có mỹ nhân trẻ trung mời mọc, há lại chối từ.
Mã Linh e thẹn gật đầu.
Jack từ tốn cởi từng lớp y phục của nàng. Là con gái trưởng trấn, nên da dẻ nàng giữ được vẻ nõn nà mịn màng mà ít cô thôn nữ bình thường nào có.
Nàng e thẹn đỏ mặt cúi gằm đầu cắn nhẹ đôi môi khi Jack nắm lên bầu vú không quá đồ sộ của mình.
Jack nâng cằm người đẹp, đặt lên đôi môi ngây thơ của nàng nụ hôn âu yếm.
Tay hắn như có phép màu xoa nắn bầu vú, khiến Mã Linh nóng bừng như phát sốt.
— ư ưm ưm ..
Jack hôn xuống cổ, xuống vai, ngậm lấy núm vú đỏ xinh, mút như trẻ con bí sữa.
Mã Linh run người trong con kích tình lần đầu nếm trải.
Nàng muốn lần đầu của mình trao cho một người đàn ông như vậy! Một anh hùng trong lòng nàng, vừa ra tay nghĩa hiệp cứu giúp cả trấn của nàng.
Jack vừa bú vừa vò nắn bầu vú, Mã Linh không kìm được tiếng rên rỉ sung sướng.
Hắn hôn dần xuống bụng phẳng không mỡ thừa, hôn lên mỏm đồi mềm mại phủ kín lông đen huyền mượt mà. Cái lưỡi vét vào khe lạch đã đẫm mật bướm bởi những kích thích trước đó của hắn.
— ư ưm ư ..
Hắn thò lưỡi vào mật động mà ngoáy, ngậm lấy hột le mà mút. Đôi tay lúc vò nắn bầu vú, lúc bấu mạnh đôi bờ mông. Mã Linh oằn người quằn quại.
Jack cầm dương vật đã cứng còng, rê rê trên khe bướm đỏ hồng.
— ư .. ưm .. thiếp .. là lần đầu .. ưm.. chàng.. xin chàng.. hãy .. ưm .. yêu thiếp .. nhẹ nhàng ..
Mã Linh tuy vẫn còn trinh tiết, nhưng vẫn thường trò chuyện với các thím các cô trong trấn, nên biết lần đầu sẽ đau lắm.
Jack mỉm cười, thấm mật bướm đều lên quy đầu bôi trơn. Quy đầu tách đôi môi âm đạo tiến vào. Vừa lọt quy đầu lại rút ra. Lặp đi lặp lại, Mã Linh như phát sốt, rên rỉ không thôi, hông hẩy lên như muốn được lấp đầy sâu hơn.
Đợi khi nàng bị cơn nứng tình thiêu đốt, bướm xinh cũng giãn nở cửa mình, Jack nhấn mạnh, chut lọt phân nửa dương vật. Máu trinh rỉ ra.
Hắn dừng lại, ôm lấy Mã Linh.
Nàng dù đang rất sướng, cũng nhận ra, hình như không đau như đã nghĩ.
Jack tiếp tục nhấp nhẹ nhàng, Mã Linh ôm chặt hắn, cơn sướng như sóng thần hất nàng lên đỉnh.
Rồi lại lên đỉnh.
Jack tăng tốc độ, tiến nhập sâu lút cán, lại rút ra, lại nhập vào.
— a a ư ưm .. ôi .. sướng .. chết thiếp .. ư ưm ..
Mồ hôi trên người Jack tuôn như mưa, ướt cả thân thể mềm mại quyến rũ. Mã Linh không tự chủ, hé môi liếm láp khắp ngực, vai Jack. Trong lúc đó Jack vẫn đều nhịp nhấp nhô.
Gần hai tiếng trôi qua, Mã Linh muốn xỉu vì sướng tột đỉnh quá nhiều lần.
Jack cũng tăng tốc, gồng người.
— ưm ư .. thiếp yêu chàng.. ư ưm .. phóng vào trong thiếp .. ưm .. lấp đầy thiếp.. ưm .. cho thiếp được mang cốt nhục của chàng .. ưm .. ư ..
Jack trân mình, dòng dịch nóng hổi tuôn vào tận cùng tử cung Mã Linh.
— thế này là đủ rồi! Trên con đường của chàng, thiếp đã thoả mãn rồi!
— ta xin lỗi!
Jack âu yếm, vuốt ve Mã Linh, nàng ôm hắn ngủ ngon lành.
Hôm sau từ biệt, Jack phải quay về Dược Môn. Với nàng, hắn chỉ coi như tình một đêm. Khác biệt phàm - linh, cỡ như hắn không cách nào thay đổi.
Hắn không muốn thêm vài chục năm nữa phải nhìn cảnh nàng chết già. Nên hắn tuyệt đối không để nảy sinh tình yêu với phàm nhân.
Có chăng chỉ là quan hệ thể xác, thoả mãn cả đôi bên.
Vả lại hắn thật sự cần lo cho bản thân trước. Giờ coi như đã 40 tuổi hơn. Đột phát lên Linh Khí kì, thọ nguyên vẫn chỉ tới 100.
Nếu không luyện ra đan dược tu luyện cần thiết kịp lúc, hắn cũng sẽ đối mặt thảm cảnh chết già.
Với hắn, lúc này, chưa thể xuất hiện tình yêu!
Dù lần này có thể Mã Linh sẽ mang cốt nhục của hắn, cũng vậy. Hắn với nàng vẫn không phải tình yêu. Con của hắn có thể có linh căn hoặc không. Nếu không có, nó sẽ sống bình phàm với mẹ và ông bà ở nơi đây! Nếu có, nó sẽ tự biết tìm đường cho tương lai của nó.